TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 390

- Ngô mới hái rất ngọt, các cháu tự nhiên đi.
- Cám ơn bác Rô. Chúng cháu không khách sáo đâu.
Mọi người cùng thưởng thức những trái ngô vừa thơm vừa ngọt. Ông Rô
hài lòng cười sung sướng với thành quả lao động của mình.
- Tuyết lãng mạn ghê.
- Phong xem kìa! Dưới làn tro óng ánh từ những ngôi sao đổ xuống, con
đường đất vàng ướt đẫm sương đêm, hương thơm thoang thoảng của những
chiếc lá non vừa nhú. Vách đá thẳng đứng soi bóng xuống dòng suối đang
ngủ dưới ánh trăng.
- Phong cũng đã nghe được những tiếng vo vo nhè nhẹ của đám côn trùng.
Chúng đang cùng nhau hòa tấu một khúc nhạc của đêm rừng. Hơi thở của
đêm rừng cũng như hòa vào hơi thở của đôi vai nhau, hòa cùng tiếng đập
của trái tim tựa như tiếng hát của mùa xuân làm ngây ngất lòng người.
Duy và Hồng cứ đứng ngẩn người ra nhìn Phong và Tuyết. Hai người như
hai kẻ mộng du đang lang thang trong hư ảo mà quên đi thực tế bên ngoài.
Hồng ngơ ngác hỏi:
- Các bạn làm sao thế?
Tuyết như lắng đi cơn xúc động trong lòng cô cười gượng:
- Mình có làm sao đâu. Chỉ là một niềm vui vì đã cảm nhận được cái đẹp
của thiên nhiên.
Hồng thở dài:
- Rất tiếc, nơi đây là nơi nguy hiểm gây biết bao tang thương cho con người
trong buôn làng.
- Mình vẫn còn hoang mang về câu chuyện cô gái cưỡi cọp.
Duy đồng tình:
- Ai mà tin cho được cái chuyện hoang đường ấy.
- Tuy là hoang đường, nhưng tại sao các cô gái vẫn liên tục bị mất tích.
Phong băn khoăn đưa thắc mắc của mình ra. Tuyết đề nghị:
- Chúng ta hãy tìm hiểu chuyện này để tìm cho ra một sự thật.
- Nhất định rồi!
Đang cùng nhau tranh luận, cả bốn người bỗng dừng lại đưa mắt nhìn về
phía chân núi. Cô gái cưỡi cọp lướt ngoài phía vách núi. Bóng ấy sừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.