TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 414

Chơ Rớt lạnh lùng giơ bàn tay lên chộp vào đỉnh đầu của hắn bóp mạnh.
Hắn rú lên:
- Ái!
Gương mặt hắn méo xệch sang bên từ từ biến dạng. Một dòng máu chảy ra
trên khéo miệng. Hắn ngã xuống đầu vỡ ra, mắt mở to trừng trừng. Hắn đã
biến thành kẻ không hồn rồi.
Chơ Rớt dõng dạc nói:
- Tất cả hãy nhìn hắn để mà làm gương.
Hồng buột miệng nói:
- Tàn nhẫn quá!
- Rồi sẽ đến lượt cô em nếu cô em cứ mãi cứng đầu như thế.
- Ông cần gì ở tôi?
Chơ Rớt lại cất tiếng cười ngạo nghễ:
- Cần gì ở em à? Cô em tự biết thân phận mình đi. Không phải cần mà là
bắt buộc, bắt buộc cô em phải nói.
- Ông muốn biết gì ở tôi?
- Cô em là ai? Cô cùng đồng bọn đến đây để làm gì?
- Tôi đã nói với ông nhiều lần rồi, tôi và các bạn là những sinh viên đi thực
tế để tìm tư liệu làm luận án tốt nghiệp.
- Tại sao lại vào hang này?
- Chúng tôi vào trú mưa, trời tối nên phải ở lại. Sáng ra bờ suối rửa mặt rồi
bị lạc đường.
Chơ Rớt quát to:
- Láo! Bộ mày tưởng qua mặt được tao à? Bọn mày là công an giả dạng vào
đây thám thính bắt tao phải không?
- Không. Tôi không phải. Tôi xin thề.
Quốc xen vào:
- Thủ lĩnh. Có lẽ cô ấy nói thật.
Chơ Rớt quắc mắt nhìn Quốc:
- Dựa vào đâu mà mày tin cô ta nói thật?
- Cô ấy không biết võ thuật. Bọn công an thường được huấn luyện rất kỹ.
Chơ Rớt trầm ngâm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.