TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 429

- Nếu mày thích nó, tao cũng không hẹp hòi gì, nhưng chú mày nhớ phản
bội tao thì chỉ có một con đường chết mà thôi.
Quốc lấm lét:
- Thủ lĩnh! Em không dám đâu.
Chơ Rớt ra ngoài cửa động quát to:
- Tư Thông đâu?
Một gã áo đen chạy vào:
- Thủ lĩnh gọi thuộc hạ.
- Mày hãy ở đây phụ thằng Quốc canh giữ con này. Thế nào bọn công an
cũng mò lên đây. Sa vào tay bọn nó, chúng bay chỉ còn nước ôm bản án
chung thân trong trại cải tạo mà thôi.
Chơ Rớt nói xong, quay lưng bỏ đi. Gã áo đen có cái tên là Tư thông lầm lì
đi ra ngoài cửa hang canh giữ. Quốc nhìn Hồng, lắc đầu tuyệt vọng. Hồng
hiểu được cái nhìn của anh. Cô cũng đang cùng cực tuyệt vọng. Cô ôm vai
kêu lên đau đớn.
Máu từ vết thương túa ra thấm qua hết chiếc áo của Quốc. Hơi thở của cô
như yếu ớt hẳn đi rồi ngất lịm.
Quốc kinh hoàng lay gọi:
- Hồng! Em tỉnh lại đi Hồng.
Hồng như thấy mình chơi vơi vào một khoảng hư không nào đó. Hồn cô
bay về một khoảng trời mênh mông, bốn bề đồng lúa vàng rực vây quanh.
Và mẹ, mẹ cô với tấm lưng gầy cần cù, lầm lũi thân cò nuôi cô thành tài.
Trong cơn mê cô thầm thì:
- Mẹ! Con đã về bên mẹ rồi đây.

Theo sự mô tả tỉ mỉ của Phong và được bóng đêm dày đặc đồng tình che
chở, Lê Trung bò đến gần cửa hang mà không bị phát giác.
Bằng một thế võ bí hiểm, anh hạ gục tên gác cửa không mấy khó khăn. Kéo
hắn vào một gốc cây, anh vội thay bộ đồ đen cùng chiếc khăn trùm đầu của
hắn rồi cầm lấy cây súng đứng gác trước cửa hang.
Chờ một lúc khá lâu, anh thấy từ trong hang một bóng đen đi ra. Anh vội
ngồi bệt xuống đất ôm bụng rên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.