TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 53

Cô nhanh chóng thay đổi thái độ nhìn người khách:
- Bà đến đây với mục đích gì mà sao im lìm vậy?
Người khách là một phụ nữ ngoài ba mươi, có vẻ đẹp sắc sảo đứng khoanh
tay ngó cô. Giọng nói không được từ tốn mấy:
- Đây chẳng phải là một cửa hiệu trưng bày sao?
Hương Lan tự nhận thấy mình không thiện cảm với khách:
- Tất nhiên đây là cửa tiệm trưng bày nhưng theo tôi đoán thì bà không có ý
định đến để chiêm ngưỡng những pho tượng nghệ thuật.
Tiếng người phụ nữ reo lên:
- Ôi, cô có cái nhìn thấu cả người ta. Đúng, tôi không biết nghệ thuật là cái
quái gì đâu. Tôi đến đây để tìm người.
Hương Lan chớp nhanh rèm mi bày tỏ sự kinh ngạc:
- Xin lỗi bà muốn tìm ai ở cửa hiệu này? Ông Hoàng Huy đã đi vắng nhiều
ngày rồi, nơi đây chỉ có một mình tôi thôi.
Người phụ nữ rảo bước đi một vòng dọc theo những lối đi trong cửa hiệu
rồi dừng lại trước mặt Hương Lan nói:
- Người tôi muốn tìm là một cô gái.
- Nhưng ngoài tôi ra, ở đây thật sự không còn ai.
- Cô có thể cho tôi biết về ông chủ cô một chút không?
Hương Lan vội cảnh giác:
- Bà đang chuyển hướng vấn đề rồi đó!
Người phụ nữ mấp máy cười:
- Không hề, cùng chung một mục đích thôi mà.
- Bà nói lạ. Ông chủ tôi và cô gái bà đang tìm là hai người khác nhau chứ.
- Đúng như thế! Có điều họ lại có liên quan mật thiết với nhau nên muốn
biết về một người thì phải hỏi cả hai.
Lời người phụ nữ thốt ra rất khó hiểu nên Hương Lan hỏi lại:
- Mong bà giải thích rõ ràng hơn.
- Cô chậm hiểu hay là cố tình không hiểu chứ.
Người phụ nữ nhún vai. Hương Lan hạ mình xuống thật thấp:
- Thưa, tôi chỉ là người giúp việc nên trình độ hiểu biết kém cỏi lắm!
- Ông Hoàng Huy thuộc loại tinh quái đấy. Hèn chi cô chẳng hay biết gì về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.