TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 537

- Từ giờ chị coi như là em ruột của tôi, thay mặt tôi đứng cai quản xưởng
đóng ghe này. Chị biết làm sổ sách, thu chi tiền bạc gì thì làm giúp luôn,
chỉ báo cáo lại cho mình tôi biết thôi khỏi cần...
Một lần nữa Tư Thắm hiểu ý mụ ta:
- Ông chủ bệnh như vậy khó lòng tỉnh táo trong một sớm một chiều, nên
ngoài bà ra thì có ai xen vô mọi việc trong nhà này. Được rồi, nếu bà tin
tưởng thì tôi giúp bà...
Nhưng sau đó thì chị ta lại hạ thấp giọng có vẻ nghiêm trọng:
- Tôi thấy bệnh ông chủ không bình thường chút nào. Tôi không hiểu sao
cứ chút chút ông lại kêu la, sợ hãi điều gì đó, như là đang bị ai đe dọa vậy?
Bà có biết mỗi lần hốt hoảng ông chủ hay kêu lên Bảy Thoa là ai vậy?
Mụ Tâm có vẻ mất bình tĩnh:
- Bảy Thoa… là vợ trước của ông ta.
- Bà ấy đâu rồi?
- Chết rồi!
Tư Thắm có vẻ quan tâm:
- Chết rồi sao ổng kêu tên hoài vậy? Không lẽ...
Chị ta ngừng lại, đưa mắt nhìn sang mụ chủ, rồi mới tiếp:
- Không lẽ... ổng sợ hồn ma?
Bị chạm vào điểm yếu của mình, mụ Tâm lắp bắp:
- Ma... có ma không vậy?
- Tôi chỉ nghĩ và nói vậy chớ làm sao biết có hay không. Mà bà chủ có biết
mặt bà vợ trước của ông chủ không?
- Có một lần. Hồi đó khi ông Thái mê tôi, theo ở với tôi ở Cần Thơ thì có
một lần bà ta tới đánh ghen. Đây nè, cái thẹo này là tang chứng mụ ta để lại
trên người tôi cho đến bây giờ tôi vẫn còn hận!
Vừa nói mụ ta vừa vạch áo bày ra một vết thẹo dài ở bả vai.
- Bà ta chém bà?
Mụ Tâm gằn từng tiếng:
- Bị bất ngờ nên tôi mới để mụ ta lấy thẹo, chớ bình thường thì dễ gì. Mà
cũng không phải mụ ta toại ý hoàn toàn đâu, lần đó tôi cũng trả miếng đích
đáng, bằng cách đạp vào bụng dưới mụ ta, cho đến khi xuất huyết sản hậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.