TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 551

an ủi và đưa cha về nhà. Nhìn thấy tấm lòng của con. Ông Thái phần nào
đỡ day dứt. Ông nói một câu rất thật lòng:
- Ba hiểu rằng, nếu lúc này ba ra đi, bỏ lại hai con thì tội của ba càng nặng
hơn.
Họ về nhà và chính hai cô con gái làm một bữa cơm cúng mẹ, vừa là bữa
cơm đoàn tụ, để đánh dấu một đoạn mới của cuộc đời bắt đầu...
Lúc vui ông Thái bảo Xuân:
- Con đem cái túi đồ có những vật của má ra đây.
Lúc chở cha đi cấp cứu chính Xuân đã cất nó vào tủ khóa lại cẩn thận, nên
cô đi lấy ngay ra.
Nhưng vừa mở ra, ông Thái đã ngạc nhiên khi nhận thấy có những mảnh
vụn nát của vật gì đó... Kiểm lại ông ngạc nhiên bảo:
- Cái khăn choàng và cuốn kinh Phật đã mục nát, vỡ ra từng miếng hết rồi!
Quả là như vậy. Ngoài hai vật đó ra thì tất cả đều còn nguyên, kể cả những
xấp tiền giấy còn khá nhiều.
Một lần nữa ông Thái nhận xét:
- Vong hồn má các con hiển linh, chính bả đã tiêu hủy mấy vật đó. Cái khăn
choàng có chữ bùa thì hủy đi vì vô hiệu, còn bộ kinh Phật thì chính má con
đã làm tan ra tro bụi để mang theo.
Út Hương đếm số tiền mặt và nữ trang còn lại, cô nói:
- Các vật này tuy là của mụ ta nhưng do bòn rút của ba mà có, vậy nó đúng
nghĩa là của nhà mình. Bà ấy bị vong hồn má khiến, nên tự nguyện đem trả
lại chớ chẳng tốt lành gì.
Cô đưa hết cho ba:
- Ba cất nó và làm vốn làm ăn.
Ông Thái cầm tay hai con:
- Từ nay ba giao cái xưởng ghe và toàn bộ cơ ngơi nghiệp này cho hai đứa.
Ba sẽ ra ngoài miếng đất nghĩa địa, cất một cái am để vừa ở vừa tiện bề
nhang khói cho má các con. Hãy để cho ba chuộc lại phần nào lỗi lầm.
Hai cô con gái cố khuyên giải ba, nhưng ông Thái vẫn nhất quyết làm như
vậy.
Hơn tuần sau thì cái am đã cất xong. Ông Thái dọn ra ở đó và từ hôm ấy đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.