TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 587

lên, rồi một lần nữa đau đớn ôm lấy ngực, đổ xuống thảm cỏ. Trong nhà
không có ai, nên Trúc Đào gục ở đó khá lâu mà chẳng thấy người nào ra đỡ
lên. Đến khi bình tâm lại, chính nàng gượng đứng lên và lần từng bước về
phía cuối vườn. Khi đứng trước một miệng giếng sâu thì nàng dừng lại. Cái
giếng đào đã từ lâu, chỉ dùng để tưới vườn, nhưng gần đây người chăm sóc
vườn nghỉ việc, chưa có người thay, nên lâu lâu mới có người ra đây...
- Trên cõi đời này thiếp chỉ còn mình chàng, nay chàng lại bỏ thiếp mà theo
người khác, thì hỏi thiếp còn có ý nghĩa gì nữa? Vĩnh biệt chàng và chàng
hãy nhớ, thiếp yêu chàng nhiều bao nhiêu thì giờ đây thiếp hận chàng bấy
nhiêu! Thiếp hận chàng, hận lũ đàn ông bạc tình bạc nghĩa như chàng!
Thiếp thề, thiếp sẽ trả thù!
Trúc Đào nhắm nghiền mắt lại, nhoài người khỏi miệng giếng, chỉ trong
nháy mắt chẳng còn thấy bóng dáng nàng đâu!

Trưa ngày hôm sau, lúc mặt trời đứng bóng thì Phước mới dậy. Nhìn đồng
hồ tay, anh giật mình đứng lên, trên người anh rơi ra một vật, mà khi nhìn
nó anh mới nhớ tới giấc mơ vừa trải qua. Chiếc vương miện nằm lăn lốc
trên nền gạch cũ.
- Trúc Đào!
Vô tình Phước gọi tên người con gái trong mơ, không ngờ tiếng gọi khẽ đó
được đáp trả bằng một tiếng thét kinh hoàng ở nhà ngoài! Hoảng hốt,
Phước chạy ra thì thấy chú Sáu vừa choàng dậy vừa hoảng loạn:
- Cậu ơi, cứu tui với! Cứu!
Phước biết ông ta vừa trải qua cơn ác mộng gì đó, nên chụp lấy vai nói lớn:
- Tôi đây mà. Phước đây!
Lúc ấy chú Sáu mới bình tĩnh lại, nhưng vẫn ngơ ngác, lắp bắp nói:
- Cô... cô ta... cô ta bóp cổ... bóp cổ và đuổi...
Phước phải gắt lên:
- Có chuyện gì chú bình tĩnh nói nghe coi!
Bấy giờ chú Sáu mới nín và nhìn Phước hồi lâu. Phước phải lặp lại:
- Chú mơ thấy ác mộng phải không?
Biết chắc là mình đang ở thực tại, lúc này chú Sáu mới kể lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.