TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 64

- Vấn đề này tôi và cô có kết cục giống nhau. Tôi cũng vì cứu giúp kẻ khác
mới trở thành người cho cô cứu.
Hương Lan nói thật nhanh:
- Thế còn tôi, ai sẽ là quới nhân của tôi đây?
- Hương Lan cô đừng quá nóng như vậy.
- Anh biểu tôi làm sao có thể nguội được khi biết chắc mình sẽ bị mất việc
làm.
- Cũng đâu quan trọng gì. Biết đâu một công việc khác tốt lành hơn đang
chờ cô.
- Cám ơn anh đã nói với tôi một lời an ủi, dù nó chẳng đem lại cho tôi chút
xíu niềm tin nào.
- Cô đừng tuyệt vọng như thế mà. Mọi thứ đều có thể làm lại từ đầu miễn
mình biết gác bỏ bi quan để xông lên phía trước bằng tất cả sự lạc quan.
- Lời khuyên của anh mang đầy kịch tính, chỉ có thể dùng cho các vai diễn
trên sân khấu.
Tuấn Khanh chợt nhìn thẳng vào mắt cô:
- Sân khấu với đời thường đều có những điểm giống nhau, chỉ khác ở chỗ
nhanh và chậm.
Rồi anh quay ra lẩm bẩm như để một mình nghe:
- Tôi với cô là hiện thân của một trong những vở tuồng ấy đây.
- Anh Khanh. Anh hiểu gì về tôi mà ví với von?
- Cho phép tôi được gác câu trả lời này sang một bên.
- Tôi không chịu như thế!
Đột nhiên Tuấn Khanh dỗ dành cô:
- Thôi tạm gác chuyện này lại. Bây giờ chúng ta phải nghĩ đến chuyện ăn
cái đã.
Vẻ mặt Hương Lan rất khó nhìn:
- Còn ông Hoàng Huy thì sao?
Tuấn Khanh dùng tay vỗ lên ngực:
- Tôi sẽ đứng ra nhận chịu hết. Cùng lắm bày màn kịch côn đồ đến quậy
phá để gỡ tội cho cô.
Hương Lan đầy hoang mang:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.