TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 680

Ngoại trừ lão Rôbe đã hầu như hết sức lực, còn lại hai mụ đàn bà. Sau tiếng
rít của Thiên Nga, họ sợ hết vía:
- Đừng giết tôi! Xin tha cho cái mạng giun dế này.
Họ quỳ xuống lạy như tế sao, khiến Thiên Nga không nhịn được cười:
- Tôi bảo giết là giết hai con gà, mua một con heo quay, để bữa nay ăn
mừng. Các người có biết tôi mừng điều gì không?
Không chờ họ đáp, Thiên Nga đã quay sang, ra lệnh:
- Đem hết những thứ đó vào đây!
Chẳng thấy một ai đứng gần đó, nhưng sau tiếng ra lệnh của Thiên Nga, đã
có hai người đàn ông lực lưỡng khiêng vật gì đó đem đặt ngay trước mặt
rồi quay đi ngay.
Vừa nhìn thấy những vật kia bỗng lão Rôbe đang sắp chết cũng phải ú ớ
kêu lên, rồi đến phiên mụ Ba Tiền cũng thất thần:
- Thằng Minh, con Lý!
Thì ra hai đứa bé tuổi trên dưới khoảng mười một mười hai. Một đứa trai
một đứa gái, là con của Rôbe và mụ Ba Tiền. Chúng không bị trói, nhưng
dường như đang ngủ ngon lành, Thiên Nga dịu giọng:
- Chẳng ai làm hại chúng, mặc dù với tội lỗi mà cha mẹ chúng gây ra thì
chúng cũng phải liên đới đền trả. Tôi tha cho và mang chúng đến đây, để
cho cả nhà đoàn tụ cùng nhau. Bởi vậy hôm nay phải ăn mừng là vì thế.

Mụ Ba Tiền mừng rơn, quên thân phận mình lúc này, đã nhào tới ôm hai
con vào lòng. Lát sau khi mụ ngẩng lên thì chẳng còn ai cạnh mình, kể cả
lão Rôbe đang bị thương tích đầy người. Hai đứa trẻ vẫn vô tư ngủ vùi. Lúc
này mụ Tiền mới có thời gian quan sát ngôi nhà. Đây là gian nhà nhỏ,
nhưng sạch sẽ và trông có hơi quen.

Lúc nãy khi bị đưa vào đây trong tâm trạng sợ hãi, rồi bị tra vấn liên tục,
nên mụ ta chưa kịp để ý. Lúc này mới đưa mắt nhìn khắp xung quanh, mụ
chợt kêu lên:
- Nhà... nhà của mình đây mà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.