TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 714

đuổi theo vừa gọi to:
- Quang! Quang!

Lần theo tiến bước chân, Lan Ngọc ra tới ngoài sân rồi rẽ sang hông nhà,
nơi có hàng sứ cổ thụ. Và ở nơi gốc sứ cuối cùng Ngọc nhẹ bước hơn, bởi
trước mắt cô đúng là bóng của Quang đang dừng lại. Không muốn kinh
động, sợ Quang lại chạy tiếp. Ngọc đứng nép vào bụi hoa ngọc lan. Cách
đó chưa đầy năm mét. Quang đang từ từ ngồi xuống cạnh gốc sứ. Và thật
bất ngờ có cánh tay của ai đó đã ngồi sẵn ở đó đang vươn lên kéo đầu
Quang ghì xuống.

Trong phút chốc hai thân thể nhập vào nhau dựa hẳn vào gốc cây. Tưởng
mình hoa mắt, Ngọc đưa tay dụi mắt mấy lần còn chân thì bước thêm vài
bước thật nhẹ, gần hơn...

Trong đêm thanh vắng, chợt có những tiếng thì thầm nhưng khoảng cách
gần nên Ngọc cũng nghe rõ:
- Dung đây mà! Em cứ nhắm mắt lại và nằm yên. Đúng rồi... cứ thế...
- Quang! Em cũng không biết tại sao em lại phải ra đây với anh... em chịu
không được nữa rồi... Người em nóng rần như lửa cháy! Em cần anh.
Quang ơi.
- Trời ơi!

Tiếng thảng thốt này là của Ngọc. Những gì đang diễn ra trước mặt là thật
sao? Quang và Thu Dung đang làm cái trò gì ở đây?

Muốn nhào ngay tới cho họ một trận, nhưng chẳng hiểu sao người Ngọc
như mất hết sức lực. Cô đứng đó trào nước mắt và uất nghẹn. Để rồi lặng lẽ
lùi bước.

Ở phía sau cô vẫn còn nghe tiếng thì thầm của Quang và cô bạn gái thân
nhất của mình...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.