TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 978

- Kìa… tôi xin lỗi…
Cảnh định quay bước thì cô nàng ngồi bật dậy, lên tiếng:
- Em… em xin lỗi. Em đường đột...
- Đây chính Ià phòng của tôi?
- Thì đúng là phòng của anh.
- Và cô là…
- Là người xâm nhập phòng người khác khi chưa được phép.
Vừa đáp xong, chợt cô ta nhăn nhó và lảo đảo, đứng không vững. Cảnh hốt
hoảng:
- Kìa, cô sao vậy?
Cô gái không đáp, mà bất ngờ ngã vật ra giường và hầu như hôn mê. Cảnh
quá sợ, anh định lên tiếng gọi các bạn, nhưng không còn kịp nữa, bởi sắc
mặt cô gái tái xanh, toàn thân run lên.
Nhào tới bên cô gái, Cảnh cố lay cô ta:
- Cô ơi cô làm sao thế?
Anh chợt nhìn thấy máu rịn ra ở một bên đầu, ướt cả phần da cổ trắng ngần
và cả một bên vai nữa, đều có máu. Anh hốt hoảng:
- Cô bị thương nhiều quá nè!
Lúc này anh mới quay ra ngoài gọi lớn:
- Giúp với!
Nhưng chẳng hiểu sao tiếng gọi to của anh lại không thể thoát ra khỏi
miệng. Cùng lúc đó cổ tay anh nghe lạnh buốt bởi bàn tay của cô gái đang
chụp lấy và bám chặt.
- Cô tỉnh rồi phải không?
Cô gái vẫn không đáp, nhưng có dấu hiệu hồi tỉnh, bởi bàn tay đang siết
chặt hơn... Hồi lâu mới nghe cô ta thều thào:
- Đừng… đừng gọi. Đừng để ai… biết...
Thấy máu chảy ra nhiều hơn. Cảnh chẳng biết phải làm sao vì cô nàng chỉ
có một chiếc khăn treo ở đầu giường:
- Anh cột giùm em chỗ vết thương trên đầu.
Cảnh làm theo và khi ghé sát vào để cột vết thương Cảnh mới giật mình bởi
hương thơm từ người cô toát ra rất lạ, rất quyến rũ. Cột xong, nhìn vết máu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.