chịơifaxhợp đồnglạiliền cho bên em ký đi chứ không là ảnh đi
ngoại quốc, không ai kýà nha” Trên bảng treo tường tụi nó ghi chi
chít lịch làm việc, nhưng cũng chỉ có một nội dung là:"Ngày...
tháng... Tony đi công tác ngoại quốc”. Ngày Tony đi, bọn nó náo
loạn cả lên. Đứa thì mang đến áo len, áo ấm, khăn quấn cổ, đứa
thì đem thuốc ỉa chảy đau bụng nói anh coi chừng ăn đồ Tầy
hổng quen, chộp ruột ỉa chảy chết à. Tony đi có ba ngày nhưng tụi
nó “chuỳnh bay” (tức chuẩn bị - đang kể tự nhiên muốn chêm
tiếng Tàu vô khoe mọi người là mình biết nhiều ngoại ngữ) đến
ba cái vali nặng trịch, mở ra mới thấy ôi thôi đủ quần áo tắm các
thể loại cho tắm bể, tắm hồ bơi nước ngọt nước mặn, lướt sóng
lướt bè... rồi thời trang thu đông, xuân hè, công sở, dạ hội... Dồn
vào cả ba cái vali to đùng. Tony đòi đi taxi mà tụi nó không cho, nói
để em chở anh đi bằng xe máy cho đỡ tốn tiền, công ty mới mở
mà anh. Đi một đoạn thấy tụi nó vun vút hướng Nguyễn Văn Trỗi,
Tony bảo tụi mày chở tao đi đâu đấy. Bọn nó nói lên thẳng sân bay
luôn đi anh, tụi em sẽ vẫy vẫy anh giống tiễn Việt Kiều vậy đó, rùi
anh xoa đầu dặn dò tụi em ở nhà mạnh khỏe, chăm chỉ rồi anh
gửi đô la Mĩ và dầu gió xanh về cho tụi em. Tụi em sẽ đứng ngoài
nhìn vô miết khi nào anh lên cầu thang để ra máy bay thì thôi.
Tony nói: "Mấy đứa ngừng lại. Anh đi Campuchia mà, nên chở anh
lên khu Đề Thám để bắt xe buýt qua bển”. Hai đứa đồng thanh á
lên một tiếng và một trong hai đứa bất tỉnh nhân sự (thằng này
tiền sử bị máu loãng), khiến mọi người xúm lại giật lưng quần
giật tóc mai một hồi nó mới tỉnh lại. Câu nói đầu tiên của nó sau
khi tỉnh dậy là: “Tony à, sao anh làm tụi em... hụt hẫng vậy?”