TONY BUỔI SÁNG - TRÊN ĐƯỜNG BĂNG - Trang 161

mới xong, giờ sao bác nhỉ? Em phải làm sao?” Bác ấy giận dữ:
"Trăng sao gì, giờ tao phải đi taxi về khách sạn thôi, chứ ngồi đây
hai tiếng có mà chết à?” Hôm sau mình đi café với bác ấy. Gặp
một chủ doanh nghiệp khác cùng ngành, cũng vừa vào Sài Gòn công
tác, sẵn café luôn. Anh này nhìn mình đầy vẻ khinh khỉnh. Vì Tony
còn nhỏ quá, ăn mặc tầm thường, chỉ có gương mặt thì tương đối
thanh tú. “Chào anh, nhà anh ở đâu ấy nhỉ?” – Tony đon đả làm
quen. “Biệt thự Hồ Ba Bể”-Anh đáp, không chủ ngữ vị ngữ gì, chắc
quên ngữ pháp tiếng Việt.

Câu đầu tiên anh ấy hỏi lại mình là: “Thế chú mày nhà cửa ở

đâu, có ở Phú Mĩ Hưng không? Sài Gòn mà không Phú Mĩ Hưng thì
vứt”. Mình nghĩ đến cái chung cư bé nhỏ của mình, nên mếu máo
hỏi lại: “Theo anh, em nên vứt đi đâu”? Anh ấy phì cười: “Õi thằng
này trả lời buồn cười nhưng cũng là đứa khá” Chuyện trò một chút
thì anh ấyhỏi: “Thế chú mày có biết chơigôn không, trong này
thấy chả ai biết chơi gôn, chán thế khôngbiết, chắc mailạiphải
về, một ngày anh không đi nghe hoà nhạc hay đi đánh gôn là không
chịu được”. Anh vừa nói vừa móc cứt mũi trét vào gầm bàn. Mình
chỉnh ngay vì mình vốn khá ngoại ngữ: “Ý anh nói golf hả? Góp-
phừ, anh phát âm theo em, góp-phừ, không phải gôn, phừ đọc nhẹ
thôi”. Anh ấy, ngoại ngữ là thế yếu nên xìu xuống, ngoan ngoãn
phát âm theo như một cậu học trò.Thấy đối phương choáng nhẹ,
Tony bèn nói: “Dạ, cái đấy lâu rồi em không chơi nữa anhà, bây
giờ mấy đứa cháu của em nó chơi, anh muốn chơi không thì em
bảo nó qua đón anh đi”. Anh ta tái mặt lại, nhưng cũng vớt vát:
“Thế bây giờ đằng ấy... chơi... gì?” "A, thưa anh, bây giờ chúng
em chơi Boomerang, phát âm theo em, búm-mơ-răng”Anh ấy vội
phát âm theo, búm mơ-zăng, môi răng rung bần bật vì sợ sai. Tony:
"Anh vui lòng phát âm cho đúng, răng không phải zăng”. “Thế cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.