TONY BUỔI SÁNG - TRÊN ĐƯỜNG BĂNG - Trang 208

ông giao công việc mới, cân đối nguyên phụ liệu, cùng theo dõi
tiến độ, xử lý, làm việc trực tiếp với các nhà máy cho đến khi
hàng được xuất đi, có nhiều lúc chúng tôi trở về nhà 4, 5h sáng.

Khi nhà máy hoàn thành, không còn đưa hàng gia công nữa, tôi
hằng ngày đi xe đưa đón xuống Củ Chi phụ trách nhân sự khoảng
1200 công nhân. Cũng tại đó, tôi gặp người yêu đầu tiên và cũng là
chồng tôi sau này.

Ngoài công việc trong công ty, tôi còn để dành tiền mua đất, xây
nhà rồi bán lại kiếm lời. Tôi công tác trong ngành may 5 năm nữa
thì lấy chồng. Sau khi sinh em bé, tôi nghỉ việc và tự kinh doanh
đồ dùng trẻ sơ sinh của nước ngoài. Lúc đầu công việc khá thuận
lợi, tuy nhiên tỷ giá tiền Việt và USD cứ thay đổi liên tục. Lúc đó tôi
nghĩ mình phải làm một cái gì đó để thu ngoại tệ thay vì phải thanh
toán ngoại tệ cho nước khác.

Thế là tôi quay về quê, lúc này bạn bè tôi đã lên SG học và ở lại
khá nhiều, một số bạn vẫn sống ở quê và đa phần đều có cuộc
sống khá giả từ cây thanh long. Tôi thấy Thanh long xuất khẩu
bằng đường tiểu ngạch qua TQ là chủ yếu. Tôi thấy mình không
nên chọn con đường này, tôi muốn tìm cho mình hướng đi mới.

Rồi tôi liên lạc với Sở KHCN và được họ cho biết có 1 nhóm kỹ sư
bên ngoài thực hiện đề tài nước ép Thanh Long trước đó 3 năm,
nghiên cứu xong thì không có đơn vị nào ứng dụng nên cất trong tủ,
cần họ giới thiệu cho. Mọi việc được tiến hành rất nhanh, tôi ký
hợp đồng thuê đất trong KCN, thuê thiết kế nhà xưởng, mời đơn
vị tư vấn ngành thực phẩm… Tuy nhiên một vấn đề lớn đã xảy ra,
nhóm nghiên cứu đã tìm cách thoái thác không chuyển giao kỹ thuật

phút thứ 89, dù các anh ở Sở cố gắng thuyết phục họ. Tôi lại

không phải người được đào tạo ngành chế biến thực phẩm, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.