TONY BUỔI SÁNG - TRÊN ĐƯỜNG BĂNG - Trang 75

RẤT cá biệt, xếp vào dạng tâm thần nhẹ, cần được giúp đỡ, bạn

thể xem Mr Bean đi thi sẽ biết điều đó.

Nhưng nhiều khi chúng ta vô tình cổ xúy việc ăn cắp. Làm y chang
bài văn mẫu là 1 dạng ăn cắp kiến thức. Lẽ ra chỉ đọc tham khảo,
nhiều em đã bê nguyên xi. Học cao hơn, ăn cắp cả đoạn, cả luận
án, cả quyển sách của người khác thành của mình mà không bỏ trong
ngoặc kép hay ghi trích dẫn, thì gọi là đạo văn. Một tiến sĩ đạo văn
trót lọt nói với Tony, chẳng có gì nhục nhã ở đây cả. Tiến sĩ vẫn cứ
trong vinh quang nếu không bị lộ. Vì kiến thức có thể là giả, nhưng
bằng cấp lại thật. Nghe mà muốn khóc.

Khi ra trường đi làm, tiếp tục ăn cắp. Thư ký ăn cắp giấy. Tiếp
tân lấy điện thoại cơ quan gọi điện thoại chùa. Tài xế xe container
chở hàng ra cảng, trên đường đi tấp vào chỗ nào đó, rút bớt ít hàng.
Bán hàng thì nói to nói nhỏ để kiếm hoa hồng riêng, báo cáo công
ty một đằng rồi chốt với khách hàng một nẻo. Thậm chí ăn cắp
thời gian để làm việc riêng, sáng 8h vô làm nhưng vô rồi đi ăn sáng,
cà phê lang thang miết. Kết cục của mọi hành vi ăn cắp là cảnh
không dám ngẩng lên kiêu ngạo với chính mình.

Người ta nói, ăn cắp quen tay. Lỡ từng ăn cắp rồi, thì thôi, đừng
ăn cắp nữa, bạn nhé. Rồi sẽ thấy nó kỳ kỳ thế nào. ÁNH MẮT
ĐẸP ẤY KHÔNG NÊN LÉN LÉN, BÀN TAY XINH ẤY KHÔNG
NÊN THỤT THÒ.

Cũng giống vậy, ngủ ngày thì quen mắt. Nếu bạn nghỉ trưa 1 chút
thì được nhưng nếu ngủ dài quá cả tiếng đồng hồ thì biến
thành ngủ ngày. Nói ra nhiều bạn cãi vì không quen, nói phải ngủ
để năng suất lao động cao hơn Singapore, là một nước không có
ngủ trưa. Nhưng nếu bạn từng đi làm ở nước ngoài hay làm công ty
nước ngoài, sẽ thấy không ngủ trưa là bình thường. Công sở ở các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.