TONY BUỔI SÁNG - TRÊN ĐƯỜNG BĂNG - Trang 86

Một bếp lửa hồng

Các bạn trẻ thường có 1 bệnh rất lớn, đó là bệnh “hào hứng một
phút”. Đọc 1 bài về ngoại ngữ, cũng lên khí thế hừng hực, cũng
mở Youtube ra, cũng lên trung tâm… nhưng chỉ học đúng 1 buổi.
Bữa sau vẫn ôm ipad coi tiếp thằng A, con B hôm nay ăn gì làm
gì tự sướng cái gì trên FB. Đọc 1 bài về khởi nghiệp, cũng hầm
hầm khí thế, đứng lên đi thuê nhà tìm chỗ mở công ty, nhưng
tìm 3 bữa thôi mệt, nắng nóng quá chạy tới chạy lui mệt. Đọc 1 bài
về du học, cái cũng lên công ty du học tư vấn, đem 1 đống giấy
tờ về nhà rồi quên để bụi bám lên mốc lên meo. Đọc 1 bài về
thể dục thể thao, cái cũng đi mua cái máy chạy bộ, mua cái tạ về
đẩy lên đẩy xuống đúng 2 lần. Rồi hết, mọi thứ “nguyễn y vân,
vũ như cẩn”.

Các bạn họ hàng với 2 anh Vân Nguyễn và Cẩn Vũ này, tìm cách
unfriend nó. Nguyên nhân là do cái Ý CHÍ không nằm sâu trong
tâm khảm của bạn, nên bị giật dây thì có chút khí thế, nhưng sức ỳ
lớn hơn. Nhà càng khá giả, học vấn càng tốt, tuổi càng cao thì sức
ỳ này càng lớn. Nên vượt khó thì dễ hơn vượt sướng gấp nhiều
lần. Sinh ra trong một gia đình khá giả thì đó là bất hạnh, vì nó sẽ
dễ dàng triệt tiêu động cơ phấn đấu. Sinh ra trong một hoàn cảnh
khó khăn, đứng trước một sự chọn lựa quá hẹp, thì mình phải vui
mừng. Vì đó là cơ hội.

Giữa việc ra sân tập thể dục thể thao với ngồi coi ca sĩ diễn viên cởi
áo trên mạng, người ta dễ chọn cái thứ 2. Nên nhiều người nghiện
ma túy, bỏ thuốc lá…kêu từ bỏ, phần lớn không bỏ được. Cứ trả
về với cộng đồng lại tái nghiện ngay. Vì bản chất của con người là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.