TÔTEM SÓI - Trang 52

sách cho người Mông Cổ thì hay biết mấy.
Trần Trận gật đầu. Cậu bỗng nhớ lại rất nhiều chuyện đồng thoại mà cậu
đọc hồi nhỏ, con "sói xám" trong truyện hầu hết là ngu xuẩn, tham lam và
tàn nhẫn, còn con cáo thì thông minh, nhanh nhẹn đáng yêu. Về thảo
nguyên, Trần Trận mới phát hiện ra rằng, trong thiên nhiên không có con
vật nào hoàn hảo hơn sói, thế mới biết sách vở cũng có nhiều chỗ sai, đồng
thoại lại càng sai
Ông già dựng con dê cho nó đứng dậy rồi khẽ đẩy nó ra ngoài thảm. Trên
mặt tuyết ló lên mấy ngọn cỏ lau. Con dê đang đói liền bước tới đớp luôn.
Trần Trận nhanh nhẹn rút tấm thảm vuông. Con dê lẩy bẩy đi vài bước,
chợt trông thấy hàng dãy dấu chân đồng loại, nó phóng một mạch lên dốc
rồi mất hút sau triền núi.
Batu và Caxumai cũng kéo một con dê choai lên bờ, chỗ đất cứng.
Caxumai vừa kéo vừa lầm bẩm: Đáng thương quá! Miệng nói tay vỗ lưng
con vật, thúc nó chạy lên dốc. Trần Trận giơ ngón cái về phía Caxumai tỏ ý
khen. Caxumai cười, bảo cậu: Mẹ nó sa xuống hố tuyết, nó cứ chạy quanh
không chịu bỏ đi, bọn tôi phải dùng thòng lọng mới bắt được đấy.
Những thảm - thuyền lần lượt cập bờ. Những con dê được cứu sống tập hợp
thành một đàn nhỏ, trèo sang bên kia dốc. Ông già nói: Lũ dê này khôn ra
rồi đấy. Từ nay sói đừng hòng bắt được chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.