TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 18

Nguyễn Thị Diệp Mai

Trả hoa hồng cho đất

- 3 -

Năm thứ hai,

Học kỳ II

Sáng nay, chủ nhật sân ký túc xá vắng tênh. Vy ngồi bó gối trên giường. Hà
Nội lạnh kinh khủng! Trở ra trường cả tuần rồi mà Vy vẫn không sao quen
được với cái lạnh. Đêm nào cô cũng mất ngủ. Cô phải rủ them Thúy lên
ngủ chung, chật một chút nhưng ấm hơn. Thúy là người Sài Gòn, học sau
Vy một khóa. Giường Thúy ở ngay dưới giường Vy. Thúy cũng chịu lạnh
dở như Vy, nên được ngủ chung với Vy cô thích lắm.
Vy quấn chặt cái chăn bông thêm chút nữa. Sáng nay người cậu của Thúy
đã lên đón cô bé về nhà chơi chứ nếu không Vy đã có người nằm chung đỡ
lạnh hơn. Nghĩ đến Thúy, Vy lại cười một mình. Cô bé thật dễ thương, từ
nhỏ đến giời chỉ biết đi học và nằm trong lòng mẹ. Vì mê bài hát “Hà Nội
mùa thu” mà cô thi vào Trường đại học Văn hóa để được ra Hà Nội cho
biết. Đi vắng thì thôi, về tới phòng Thúy lại bám lấy Vy, thủ thỉ từ chuyện
đêm qua mơ thấy được về nhà gặp cha mẹ, việc bài học trên lớp…đủ thứ
chuyện trên đời. Những lúc Vy ngồi học bài, Thúy lén bò lên ngồi phía sau
lưng Vy, chờ Vy học xong để trò chuyện hoặc rủ Vy đi qua cửa hang Giảng
Võ mua mấy thứ linh tinh. Những lúc nhớ nhà Thúy thút thít ngồi khóc, Vy
lại phải dỗ dành. Cha mẹ Thúy chỉ có một mình cô nên hết mực cưng
chiều. Vì vậy khi sống xa cha mẹ, Thúy ngơ ngác như chú nai con lạc đàn.
Cô ngỡ ngàng và nhút nhát khi tiếp xúc với môi trường mới. Vy thấy tội
nghiệp nên hết long chăm lo cho Thúy. Lâu dần hai người giống như hai
chị em hơn bạn bè.
Ngồi chán, vy mở cát-sét nghe nhạc. Nghe nhạc mãi cũng chán, Vy lấy giấy
định viết thư. Cầm viết lên rồi cô lại đặt xuống. Viết gì đây? Cô mới viết
thư về nhà hôm qua. Viết cho đám bạn? Mới gặp nhau tuần rồi. Chán quá!
Học vậy. Mở sách ra đọc được vài câu Vy đã thấy chán. Chủ nhật học sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.