TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 17

nhà bị mẹ nhắc nhở mãi, nói chuyện không yên. Uyên và Vy ra bến xe. Ba
mẹ Uyên nhắc đi nhắc lại: nếu có dịp anh phải xuống thăm gia đình. Ra bến
xe, Vy không tắt máy xe, cô chỉ vào quán nước, cười bảo:
- Hai người ngồi đó đi ! Em có chuyện đi chút xíu, rồi trở lại.
Uyên chưa kịp hỏi Vy đã phóng xe đi mất. Mười lăm phút nữa xe khởi
hành, Vy mới quay lại. Vừa thấy cô, Uyên chạy ra đón, hỏi :
- Em đi đâu vậy ?
Vy không xuống xe, mở tay Uyên ra đặt vào đó một nắm tiền, thản nhiên :
- Huy xài hết tiền rồi. Xe gần chạy thì chị đưa cho Huy. Lúc đó Huy có từ
chối cũng không được. Tốt nhất là đừng nói em đưa.
- Sao em biết Huy hết tiền ?
- Để ý thì biết. Rộng rãi thì tốt nhưng xài bạt mạng quá thì không ổn.
- Sao chị không biết ? – Uyên ngây thơ hỏi.
- Đó là bệnh sĩ của các gã đàn ông, không lẽ anh Huy nói với chị là ảnh hết
tiền sao ? Khờ quá đi!
- Nhưng chị sợ Huy tự ái.
- Xe chạy rồi có muốn trả lại cũng không được. Biết đâu Huy lại cảm động
vì chị biết lo cho ảnh.
- Để chị thử.
- Thử gì ? Còn dịp cho chị thử nữa sao ? – Vy cười khì. Em về đây ! Chào
Huy giùm em.
- Em không tiễn Huy sao?
- Em ở lại chỉ sợ làm hai người mất tự nhiên. Vả lại em không quen tiễn
đưa bồ người khác.
Vy quay xe đi được vài mét thì nghe tiếng Huy kêu lớn tên cô. Vy đành
dừng lại đợi anh. Huy đứng trước đầu xe. Vy vẫn để xe nổ máy. Ánh đèn xe
rọi sang gương mặt Huy. Huy cười, đưa tay cho Vy bắt:
- Tạm biệt! Chúc em năm mới vui vẻ!
- Tạm biệt! Lên đường may mắn!
Hơi ấm từ tay Huy lan tỏa sang Vy. Cô thấy ánh mắt anh thật trìu mến. Vy
chợt thấy mình bối rối. Cô rút tay ra tránh ánh mắt anh. Vy rồ ga:
- Cho em gởi lời thăm gia đình! Tạm biệt!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.