TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 16

trìu mến, dường như cô quên luôn Huy đang đi bên cạnh. Huy lên tiếng:
- Vy!
- Dạ? – Vy quay lại nhìn anh dò hỏi.
- Anh muốn nói với em điều này. Lúc đầu anh ghét và khó chịu về em lắm,
còn bây giờ thì không.
- Vậy sao? – Vy cười khì – Anh là người thứ một ngàn lẻ một nói với em
câu này. Đám bạn em đứa nào cũng nói như vậy với em cả, trừ chị Uyên.
Huy cảm thấy nhẹ cả người. Anh cứ sợ Vy sẽ giận.
- Đối với chuyện ứng xử trong cuộc sống, Uyên còn khờ lắm.
- Không đến nỗi tệ như anh tưởng. Uyên sống nghiêng về tình cảm nhiều
hơn lý trí. Cộng với tính đa cảm lãng mạn một chút làm người ta có cảm
tưởng cô ấy yếu đuối nhưng thật ra không phải vậy.
Huy không ngờ cô gái đốp chát hời hợt này lại có những nhận xét chín chắn
và sâu sắc như vậy. Huy mỉm cười hài lòng. Vy hiểu Uyên không kém gì
anh. Uyên kết bạn với Vy, anh thấy yên tâm. Nhìn thái độ gật gù của Huy,
Vy phì cười hỏi:
- Muốn nhờ em coi chừng Uyên giùm chứ gì?
Huy cười không nói. Vy thở ra:
- Không biết kiếp trước tôi có mắc nợ hai người này không nữa? Được, em
đồng ý với điều kiện…
- Điều kiện gì?
- Phải coi em là bạn của anh.
Huy phì cười. Vy cười theo. Cô thầm nghĩ lúc anh ta cười không đến nỗi
ông cụ non lắm. Tiếng Uyên í ới gọi :
- Hai người lại nhanh đi !
Ba người đứng trên bờ đá. Huy choàng tay ôm vai Uyên. Uyên nắm tay
anh. Vy đứng phía sau hai người rất tự nhiên đặt tay lên vai Huy. Sau lưng
họ, mặt trời đỏ ối rực lên những tia sáng rực rỡ nhất trước khi lặn xuống
biển. Người thợ chụp hình bấm máy.
*****
Một tiếng nữa xe về Phan Thiết mới khởi hành mà mẹ Uyên đã hối thúc
đưa Huy ra bến xe. Uyên đồng ý. Thà ngồi quán nước chờ xe còn hơn ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.