TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 230

gia đình biết,không cho Huy chăm sóc ,bây giờ còn tính đuổi chị về nữa
sao?
_Không có._Vy nắm tay Uyên cười với bạn._Chỉ tại em hư làm phiền mọi
người thôi.Chị vừa nghỉ phép về Tết ,giờ lại xin nghỉ lên đây với em.Em sợ
chị bị kỷ luật thôi.
_Không sao kể như cắt hai mươi mốt ngày phép năm.Chỉ cần em khỏe lại
chị bị mất một sao trên cầu vai cũng được.-Uyên quay sang nhìn cô y
tá._Cám ơn cô đã chăm sóc cho Vy !
_Đó là trách nhiệm của em mà.Vả lại chị Vy là người láng giềng tốt.
_Từ đây cô không cần chăm sóc cho Vy nữa.Tôi là bác sĩ.Bác sĩ trưởng
khoa ở đây là bạn học cùng trường của tôi.
Cô y tá ngần ngại nhìn Vy dò hỏi.
_Em đừng ngại.Thỉnh thoảng qua chơi với chị là được rồi.-Vy nói._Cám ơn
em đã giúp chị!Về làm việc đi đừng lo lắng gì cả.
_Vậy em đi !Chào bác sĩ !
Cô y tá đi rồi Uyên lấy lược chải tóc sơ sài ,rồi buộc túm lại.Uyên nói :
_Chị nghe Lâm nói em đang rất buồn.Chị biết.Nhưng chị không ngờ em lại
ra nông nỗi này.Sao vậy ,Vy?
_Lâm nói với chị bao giờ? -Vy không trả lời mà hỏi lại.
_Sau ngày em về Sài Gòn một ngày.Lâm đi một mình lên Cần Thơ tìm
chị.Bọn chị đã nói chuyện rất nhiều.
_Nhiễu chuyện thật ! Anh ấy biết gì về chuyện của em mà nói.
_Ít nhất Lâm cũng là người hiểu em nhất.Lâm nói sai sao?
_Không sai.Đúng là em đang buồn.Rất buồn.
_Tại sao?Tại Huy? _Uyên hỏi doofnn.
_Không tại ai cả.Chỉ có em tự ràng buộc lấy mình thôi.Những gì em không
nói được thì chị đừng hỏi.Sau này chị sẽ hiểu._Vy cau mày khó chịu.
_Được.Không nói thì thôi._Uyên vội dỗ ngọt._Không nói cũng được ,buồn
cũng được,nhưng đâu có lẽ phải uống rượu để tự sát.
_Em buồn.Em muốn uống.
Vy buông thõng.Uyên bỏ cây lược xuống quay lại nhìn Vy.Vy xanh xao tiều
tụy quá đỗi.Sức sống mãnh liệt trong Vy chỉ thấp thoáng ở đôi mắt.Uyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.