TRẢ HOA HỒNG CHO ĐẤT - Trang 58

- Ngày mai chị sẽ nói cho em nghe quyết định của chị.
- Không cần nói, nếu nó không liên quan đến em. – Vy cười rúc rích. –
Nhưng phải nhớ là chị đã hứa đưa em đi ăn hàng khắp chợ Hà Đông dó.
Đừng có nuốt lời.
Uyên phì cười. Vy trở lại bản tính tinh nghịch của mình rồi.
Sáng hôm sau, sáu giờ Vy thức thì đã thấy Uyên thức tự lúc nào. Vy theo lệ
thường tập thể dục xong đi tắm thay quần áo rồi ngồi thong thả chải tóc,
thắt thành hai bím. Uyên ngồi bên cạnh chớ, nói:
- Chị muốn nói cho em biết…
- Khoan đã. – Vy đưa tay ngăn lại. Mắt thâm quầng, gương mặt bầu bĩnh
của Uyên dường như dài hẳn ra, trắng xanh. – Chắc suốt đêm chị không
ngủ? Có cần tự đày đọa vậy không?
- Đây đâu phải lần đầu tiên chị thức trắng đêm. – Uyên gượng cười thảm
não. – Khó coi lắm hả?
- Kinh khủng hơn em tưởng. Cô Uyên tươi như hoa, trong như ngà ngọc
của em đâu rồi? Thôi đi, đâu có cần nói đến điều đó gấp vậy. Chị mà nói ra
bây giờ chắc em không ăn sáng nổi. Chị thay quần áo, trang điểm một chút
rồi đi ăn sáng.
- Nếu không nói ra, chị cũng sẽ không nuốt nổi thứ gì đâu.
- Thôi được, chị nói đi!
Vy thở dài, chuẩn bị sẵn tinh thần chờ đợi. Uyên ngập ngừng rất lâu, rồi lấy
hết can đảm nói:
- Chị quyết định sẽ nói rõ với Lâm nên chấm dứt mọi chuyện ở đây. Chị
yêu Huy, không muốn tiếp tục lừa dối Huy nữa.
Mấy câu nói đó đã rút hết sức lực của Uyên. Cả người cô không còn chút
sức lực nào. Cô thảm hại như một tàu lá non bị vứt ra giữa trời nóng bỏng.
Vy thương Uyên quá, choàng tay ôm bạn vào lòng:
- Chị khóc một chút đi cho đỡ khổ. Chị hãy coi đó là những kỷ niệm đẹp.
Đã quyết định thì đừng để Huy đau khổ, chị cũng sẽ không sung sướng gì
đâu.
Không biết đến bao giờ Uyên mới quên được Lâm, quên đi được thứ khát
khao một lần được thật sự yêu? Quên đi vì Huy? Quên đi vì chính bản thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.