TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 146

Alberto Blest Gana

Trái tim không cần lý lẽ

Dich giả: Nguyễn Thế Trường

Chương 22

Khi Martin cùng Agustin bước vào phòng khách của bà Bernarda, bà chủ
nhà dang bày bàn chơi lombe.
- Thế nào mấy bạn trẻ? – bà lớn tiếng gọi hai người bạn của Amador
còn đang cùng chàng ta và viên sĩ quan cảnh binh tán gẫu với mấy cô gái –
Tỏ tình thế là đủ rồi, tốt hơn hết chúng ta chia bài đi thôi.
Các chàng trai vội vã nghe lời. Chợt thấy các tân khách, bà chủ bước ra
đón, tay vẫn không rời cỗ bài.
- Lạy Chúa, xin bà đừng bận tâm – Agustin nhã nhặn nói.
- Có gì mà bận tâm hả chú bồ câu bé bỏng – bà Bernarda trả lời.
- Vì Chúa, mong bà đừng bận lòng làm chi – chàng Ensina tiếp tục với
nụ cười mê hồn.
- Chao ôi, người bạn Pháp của chúng ta bỗng trở nên lịch thiệp quá! –
bà Bernarda phá lên cười – Anh có muốn chơi bài với chúng tôi không?
- Để lát nữa đã, thưa bà – Agustin trả lời – bởi vì chúng tôi còn chưa
chào hỏi các tiểu thư xinh đẹp của bà.
Bà Bernarda gọi to hai cô con gái đang ở phòng bên:
- Hãy mang theo nến và sang đây cùng ngồi đi các con.
Adelaida và Eldemira ngoan ngoãn vâng lời cùng bước vào phòng với viên
sĩ quan tay cầm cái giá cắm nến.
- Tôi yêu những quân nhân biết tuân lệnh! – bà Bernarda tỏ lời khen
ngợi chàng trai lúc nãy đã ngồi cạnh Edelmira sau khi đặt cây nến xuống.
Agustin lập tức hiểu rằng mình sẽ không có cơ hội để tâm tình với
Adelalida và quyết định chơi trò ranh mãnh. Chàng ta quay ra tâng bốc
giọng hát của Amador.
- Tôi thật sự thán phục giọng hát của anh! – chàng ta nói với con trai
bà Bernarda, còn hắn thì sẵn lòng nhận một điếu xì gà.
- Anh thích bài hát nào nhất? – Amador hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.