TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 105

- Nói cách khác – khó nhọc lắm tớ mới mở miệng được – ông Fidel
không cho phép tôi đến nhà phải không ạ?
- Ông ấy chỉ yêu cầu anh chấm dứt các cuộc gặp gỡ - ông Damasso
nói dằn từng tiếng.
- Sự lịch thiệp được tán dương quá đáng của tớ biến đâu mất rồi?
Trong cơn giận dữ điên cuồng, tớ lao vào kẻ trước khi xảy ra chuyện ấy it
lâu một trong số bạn bè báo trước cho tớ rằng ông Damasso nợ tình địch
Adriano của tớ một khoản lớn và đã điều đình được việc trả nợ chậm lai
bằng cách hứa hẹn sẽ đàm phán với ông em rể để ông ta chấp thuận lễ cưới
của Matilda với Adriano. Trước kia, tớ kiên quyết không tin, nhưng khi ông
Damasso tự nhận trách nhiệm bội bạc đuổi tớ ra khỏi nhà ngài Elias thì mọi
ngờ vực tan biến hết và nỗi tức giận của tớ vượt qua mọi giới hạn.
Không kềm nén được giận dư, mỗi lúc tớ càng bóp chặt cổ kẻ xúc phạm
mình hơn nữa cho đến lúc bỗng nhận thấy gương mặt ông ta đỏ tím, còn
nhịp thở thì bị đứt quãng, tớ ném ông ta xuống sô pha rồi bỏ chạy trong nỗi
chán chường tuyệt vọng.
Về tới nhà, tớ thấy bố tớ nằm trên giường. lăng xăng bên cạnh ông là di
Clara mà hiện giờ cùng sống với tớ. Dì bốc thuốc cho người bệnh mà
không rời khỏi đó cho tới tận đêm khuya, lúc ông thiếp đi mới thôi. tớ cũng
ngồi ở đầu giường của ông đến tận sáng.
Tớ cố gắng đọc sách, nhưng chỉ vô ích vì nỗi đau khổ cứ bóp nghẹt tớ, các
dòng chữ cứ nhảy nhót trước mặt, đầu nóng bừng như rơi vào lửa. tớ không
có khả năng diễn đạt cho cậu hiểu là tớ đã trải qua đau khổ ghê gớm thế
nào trong những giờ thao thức ấy. Bố tớ thở nặng nề, nhưng những ý nghĩ
của tớ lại không hướng vào ông, tớ hình dung đến hơi thở khò khè của ông
Damasso, kẻ đã xúc phạm tớ, đã báo cho tớ cái tin bất hạnh làm cho hạnh
phúc của tớ vĩnh viễn bị chôn vùi. Đến gần sáng người bệnh bị một cơn ho
dữ dội đến ngạt thở làm cho tớ phải quên đi nỗi choáng váng của mình để
lo cho tính mạng của ông. Cuối cùng bác sĩ đến khám và phát hiện ra bố tớ
bị viêm phổi cấp tính. Bệnh tình mỗi giờ lại thêM trầm trọng, bố tớ bị sốt
cao ba ngày liền. Tớ không rời khỏi giường bệnh lấy một phút và cả bà dì
của tớ vừa mới đến nhà tớ cũng không chịu lùi bước. Cả ông cậu cũng đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.