TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 113

- Bằng không thì đến ngày mai là hiến pháp chẳng còn lại dấu vết nào
nữa – ông Fidel nói với vẻ nghiêm trọng.
- Theo tôi được biết thì trong hiến pháp không có điều nào nói về dùi
cui hết – bà Francisca cố tình chọc tức ông chồng.
- Bà ơi, bà ơi! – ông Fidel bất bình – phải nhắc đến bao giờ nữa,
rằng…
- Chớ nổi nóng, người anh em, - ông Simon cắt ngang – tốt nhất là
nhắc cho bà nhớ rằng ngoài hiến pháp ra còn có cả điều lệnh quân sự mà ở
đó đúng là có nhắc đến gậy đấy.
- Thấy chưa? Tôi đã nói gì với bà hả? – ông Fidel mừng rỡ - bà có biết
dù một chút xíu nào về cái điều lệnh ấy không chứ?
- Thế nhưng ngay bản thân tên gọi của nàng đã chỉ rõ rằng, nó chỉ áp
dụng cho quân đội – bà Francisca không lùi bước.
- Mọi sự đấu tranh chống lại chính phủ đều phải xem như tội phạm
quân sự - ngài Simon Arenal tuyên bố - Muốn chống đối chính quyền phải
có vũ khí, mà những kẻ có vũ trang chính là quân nhân rồi còn gì.
- Thấy chưa hả? – ông Fidel nhắc bằng vẻ đắc thắng, thầm cảm phục
tính logic của người bạn tâm giao.
Bà Francisca bực bội quay về phía bà Engracia đang ngồi vuốt ve âu yếm
Diamela như thường lệ.
- Phát nực cả người lên vì tranh cãi với mấy nhà chính trị này! – bà
phàn nàn.
- Em nói đúng đấy, trong phòng khách nực nội không chịu được – bà
Engracia vốn bị khó thở như chúng ta đã biết, kêu lên.
- Em nói rằng tranh cãi với họ làm cho mình lúc thì phát nực, lúc thì
ớn lạnh cả người – bà Francisca bực bội giảng giải, trong lòng thầm rủa sự
đần độn của người chị dâu.
- Thì chị nói chính về điều đó – bà Engracia hoà nhã trả lời – không có
tranh luận gì thì cả ngày chị đã thấy đầu nóng như lửa, còn chân lạnh nh
băng ấy.
Bà Francisca im lặng và cố để lấy lại bình tĩnh, quay ra lật xem cuốn album
của Leonor.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.