TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 178

họ còn quý hơn cả cuộc sống. Chẳng hạn như Raphael chưa bao giờ run sợ
trước mặt đối thủ, nhưng có lẽ suốt đời chàng không dám nói với cô em họ
của cô một câu nếu như sự ngẫu hợp may mắn không liên kết họ với nhau
một lần nữa. Một tình yêu chân chính, thưa tiểu thư, có thể biến một con
người dũng cảm nhất thành kẻ nhút nhát, nhưng tình yêu vô vọng còn tệ
hơn thế nữa kia.
- Nghe nói mọi điều được nhận thức bằng kinh nghiệm của chính
mình – Leonor đáp với nụ cười thoáng nhẹ - và biện pháp tốt nhất để vượt
qua tính nhút nhát của mình đó là tuân theo nguyên tắc ấy.
Martin im lặng. Chàng sợ mình giải thích sai lệch những lời cô gái nói.
- Anh không đồng tình với tôi ư? – Leonor hỏi.
- Tôi nghĩ mọi điều không đơn giản như thế - Martin ấp úng.
- Nhưng tại sao anh không thử xem nhỉ? Vả lại hình như anh cũng đã
thử rồi đấy chứ.
- Tôi ư? Chính tôi cũng không nghĩ tới.
Leonor không thèm đáp lời chàng.
- Anh quên giở nhạc rồi đấy – cô gái nói và chơi nốt bản nhạc valse
theo trí nhớ.
- Tôi đợi cô ra hiệu – Martin bối rối vì ánh mắt lạnh lùng của người
đẹp trong khi nói những lời ấy với chàng.
Trong khi đó Leonor lại tiếp tục chơi bản valse khác.
- Thế bạn anh định làm gì tiếp theo? – nàng hỏi.
- Trước tiên chàng ước ao được gặp Matilda lần nữa – Martin đáp.
- Chủ nhật này chúng tôi định dạo chơi ở Kampo de Marta. Anh ta có
thể gặp cô ấy ở đó.
- Nếu cô cho phép nhắn lại với Raphael thì anh ấy sẽ rất biết ơn.
Leonor không trả lời gì, nàng ngừng chơi và đứng lên. Martin lại rơi vào
nỗi buồn chán, chàng cho rằng Leonor trò chuyện với chàng tữ nãy giờ chỉ
để thông báo về cuộc dạo chơi đã định giống như nhiều khi cả một bức thư
dài dằng dặc cũng chỉ nhằm thông báo một điều quan trọng nhất ở dòng
cuối cùng thôi.
Agustin đã kéo chàng ra khỏi những ý tưởng không vui ấy, hai chàng trai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.