TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 176

trong trận địa tình ái và không có nét gì giống những tay công tử tối nào
cũng la cà ở các phòng khách thượng lưu để mà nghĩ rằng họ dường như
chỉ cần ném ra một tia mắt chăm chú là đủ để chiếm được trái tim phụ nữ.
Chàng trai phiền muộn định đi ra thì Leonor bỗng buông xõng một câu,
mắt vẫn không nhìn về phía chàng:
- Tự mình giở bản nhạc thật là khó.
Cô gái giữ trang nhạc bằng tay trái, còn tay phải lựa hoà âm đầu tiên.
- Nếu cô cho phép – Martin tiến lại gần khẽ nói – tôi sẽ giở bản nhạc
cho.
Leonor im lặng buông tay ra và bắt đầu chơi khúc dạo đầu của bản valse
quen thuộc.
- Chẳng lẽ anh đọc được nốt nhạc sao? – nàng hỏi sau một phút.
- Không đâu thưa tiểu thư – Martin đáp bằng một giọng run run vì hồi
hộp – Nhưng cô có thể nói cho tôi biết khi nào cần giở trang.
Leonor nhìn vào bản nhạc, sau đó nhìn sang mặt đàn và liên tục nghĩ cách
nối tiếp câu chuyện vừa được gợi ra. Còn Martin thì quên phắt mọi thứ trên
đời để ngắm nàng.
- Chắc là hôm nay anh đã gặp bạn anh rồi chứ? – nàng hỏi khi ngước
mắt lên ra hiệu cho chàng trai giở qua trang nhạc khác.
- Gặp rồi, thưa tiểu thư. Bây giờ Raphael là người hạnh phúc nhất trên
đời.
- Thế nhưng anh, chắc là anh cho rằng chàng ta đáng thương chứ? –
nàng phản đối và nhìn Martin thăm dò.
- Tại sao cô lại nghĩ như thế? Thưa tiểu thư? – chàng sửng sốt.
- Nhưng chính theo lý luận của anh thì cần phải trốn chạy tình yêu vì
nó là nỗi bất hạnh kia mà!
- Tôi chỉ nói về một tình yêu không được đáp lại.
- Ồ, phải rồi, tôi quên mất. Mà chẳng lẽ lại tồn tại một tình yêu như
thế sao?
Trong khoảnh khắc Martin không còn muốn che giấu mối tình vô vọng của
mình, chàng bỗng muốn kể hết tất cả về nỗi buồn chán cùng cực đang cào
xé trái tim mình cũng như lòng say đắm cuồng nhiệt và sùng kính trong tâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.