TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 219

- Nhưng mà anh thử nói xem điều gì xảy ra ở đó, điều gì hả?
- Ba tôi nổi giận.
- Nổi giận à? Chỉ có vậy thôi chứ? Thế rồi sau đó?
- Ông đòi biên lai.
- Biên lai gì?
- Bởi vì tôi nói là nợ tiệm may.
- Ôi chao, thế thì anh thất vọng làm gì kia chứ. Anh đem về cho ông
ấy hai biên lai cũng được.
- Nhưng làm thế nào? Thực tế chúng có tồn tại đâu?
- Thôi được rồi anh bạn yêu quí. Việc gì phải đau đầu về những
chuyện vặt vãnh. Tôi sẽ kiếm cho anh những biên lai ấy bao nhiêu tuỳ
thích.
Agustin hoảng sợ nhìn cái kẻ không hề chớp mắt khi đề nghị đem về cho
mình những chứng từ giả mạo. Gương mặt Amador hoàn toàn thản nhiên,
còn ánh mắt thì lạnh lùng đến mức chàng trai bỗng thấy ngài ngại. Trong óc
chàng ta loé lên ý nghĩ như một tia chớp rằng kẻ gian hùng này có ý đẩy
anh ta vào con đường lừa đảo ô nhục. Máu dồn hết lên đầu chàng ta, còn
dọc sống lưng thì ớn lạnh. Trong con người chàng ta bỗng thức dậy tình
cảm tự trọng mà nỗi sợ hãi đã bóp chết hoàn toàn và Agustin cảm thấy
mình có một quyết tâm bất ngờ. Không, tốt hơn hết cứ thú nhận mọi
chuyện với cha chứ không nên lao đầu vào ô danh thấp hèn.
- tôi không cần những hoá đơn giả - chàng ta quả quyết – đàng nào thì
ngày mai tôi cũng sẽ nhận được số tiền cần thiết thôi.
- Được rồi. đành vậy! Chúng ta sẽ chờ đến ngày mai – Amador đáp rồi
cầm lấy mũ – Nhưng chỉ có điều nếu cha anh lại giở trò giận dữ để không
muốn dốc túi ra thì tự tôi sẽ cho ông ta biết. Tôi sẽ nói hết toàn bộ sự thật.
Hẹn đến mai.
Hắn ném tia mắt tức giận lên chàng công tử và ra khỏi phòng.
Agustin hai tay ôm đầu ngồi bất động một lúc lâu. Sau đó đôi mắt chàng ta
ánh lên vẻ quyết tâm và đứng phắt dậy, ra khỏi phòng rồi leo lên cầu thang
dẫn đến phòng Martin.
Rivas đang ngồi ở bàn, tay cầm cuốn sách để mở, nhưng ánh mắt chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.