TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 402

bằng bút chì "Sáng mai tôi sẽ trở lại vào lúc 11 giờ"
Martin ngồi xuống suy nghĩ mông lung, còn Raphael, đốt xong điếu xì gà,
sải bước từ góc này đến góc khác. Cả hai đều im lặng, có thể nghĩ rằng tấm
carte bé nhỏ đã huỷ hoại tâm trạng phấn khích của họ.
Cuối cùng San Louis lên tiếng:
- Cậu nghĩ sao về cuộc viếng thăm này? – chàng dừng bước bên cạnh
Martin.
- Thú thật là tớ không chờ đợi nó.
- Nhưng hình như cậu vui mừng?
- Chính tớ cũng chẳng biết nữa.
- Mai chàng ta sẽ đề nghị cậu chuyển về nhà họ đấy.
- Tớ không nghĩ thế.
- Thế nhưng nếu tớ đúng? Khi đó cậu sẽ xử trí ra sao?
- Tớ sẽ từ chối…
- Thế nếu như lời đề nghị không chỉ xuất phát từ hai ông bà mà từ cô
con gái nữa thì sao?
- Điều đó chẳng thay đổi được gì.
- Tớ hoan nghênh quyết định của cậu – Raphael nói rồi lại tiếp tục
bước từ góc nọ sang góc kia.
- Tớ không bao giờ phủ nhận là mình rất mang ơn gia đình ông
Damasso – Martin nói tiếp sau một lát im lặng – Tớ đến Santiago hầu như
không tiền bạc, không chút hy vọng được ai đó nâng đỡ. Thế nhưng trong
ngôi nhà ấy tớ không chỉ tìm thấy chốn nương thân mà nhiều kẻ thậm chí
chỉ do thương hại mới bố thí cho người ruột thịt, tớ còn tìm thấy ở đó một
cái gì đó lớn lao hơn, mọi người tiếp đón tớ thân tình và chăm lo săn sóc tớ
nữa.
- Thế còn những việc cậu đã làm cho ông Damasso? Rõ ràng cậu cho
rằng chúng không đáng một xu chứ gì? Cậu quên là đã cứu con trai ông ta
khỏi câu chuyện bẩn thỉu như thế nào rồi à?
- Dù tớ có giúp cho họ bao nhiêu chăng nữa, tớ vẫn sẽ cảm thấy mãi
mãi mang ơn gia đình ấy.
- Trong trường hợp đó thì cậu dọn về nhà ngài Ensina mà ở - Raphael

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.