TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 405

- Có, anh ấy ngồi đây chừng hai tiếng
- Đã mời cậu dọn về ở với họ chứ?
- Và rất tha thiết nữa.
- Thế cậu trả lời thế nào?
- Tớ nói là có thể sẽ ghé qua chỗ họ tối nay.
- Không cần! – Raphael cắt ngang và Martin nắm bắt được âm hưởng
hách dịch trong giọng nói. San Louis thường nói chuyện kỉêu đó với bạn bè
sinh vie6n, nhưng chưa bao giờ tự cho phép mình như thế trong quan hệ
với Martin.
- Về việc này cậu hãy để tớ tự phân xử - Martin đáp với bản tính kiêu
hãnh không chịu được bất cứ sự cưỡng buộc nào.
- thiết tưởng rằng bọn mình quá thân thiết để tớ có quyền khuyên cậu
– Raphael đã mềm lòng hơn.
- Thế cậu khuyên điều gì? – Martin hỏi.
- Tớ cho rằng cậu không nên đến nhà ấy, ít nhất là hiện nay.
- Vì sao?
- Vì cậu sẽ lại mạo hiểm lao đầu vào nỗi bất hạnh như những ngày bọn
mình mới quen nhau, cậu có một trái tim trong trắng và cao quý, Martin ạ,
và cậu không cần hy sinh nó cho một tiểu thư kiêu kỳ và đỏng đảnh. Cô ta
sẽ dày xéo nó không chút tiếc thương vả lại còn lên mặt rằng đã có thêm
một kẻ hiến mình làm vật tế lễ trước bàn thờ sắc đẹp của mình. Cậu chẳng
thu được gì ở cuộc gặp gỡ với Leonor đâu, bởi vì cậu ngượng ngập khi có
nàng để rồi lại nhìn nàng dịu dàng đắm đuối còn nàng chỉ ban cho một ánh
mắt ân cần cũng đủ bắt cậu làm nô lệ.
San Louis im bặt, nhưng rồi nhận thấy Martin chẳng đáp một lời, chàng lại
nói tiếp:
- Tớ muốn bao cho cậu một tin quan trọng. Có thể nó sẽ làm nguội bớt
những tình cảm quá lãnh mạn ở cậu và nhắc cậu nhớ rằng còn những điều
quan trọng hơn nhiều.
- Cậu nói đến việc gì thế?
- Trước khi trả lời, tớ cần phải hỏi cậu một câu.
- Xin mời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.