TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 444

là cả nhà đã được phép vào thăm Rivas trogn khoảng từ sáu đến bảy giờ tôi.
Song giờ đó đã qua mất rồi nên đành phải đợi đến hôm sau. Ý nghĩ về bản
án bất hạnh vò xé tâm can cô gái đang yêu một cách tàn nhẫn. Mọi người
an ủi nàng và cố thuyết phục rằng bản án sẽ không được thi hành nhưng
dẫu sao suốt đêm ấy cô gái đágn thương vẫn không thể nào chợp mắt – giấc
ngủ bị biết bao linh cảm ghê rợn ám ảnh. Những thử thách khốc liệt đã biến
tình yêu của nàng thành nỗi dam mê say đắm và nàng cảm thấy không thể
chịu đựng nổi cái chết của Martin.

Khóc ròng tới hết đêm, Leonor ra khỏi phòng từ sớm tinh mơ và đi tìm
Agustin lúc ấy vẫn còn đang ngủ say sưa.
Nghe tiếng em gái, chàng công tử mở mắt khó chịu.
- Xem kìa, em đã dậy rồi kia à? – chàng ta nhìn Leonor – mà em nhợt
nhạt quá! Chắc suốt đêm không chợp mắt hả?
- Vâng, đúng thế - cô gái đáp – chẳng lẽ em có thể ngủ sau khi biết
bản án khủng khiếp đó?
- Cứ yên tâm, em gái, nó sẽ không được thi hành đâu.
- Ai có thể bảo đảm như vậy? – Leonor thì thầm, mắt đẫm lệ.
- Tất cả đều nghĩ như thế mà.
- Vẫn chưa đủ. Và do đó em đến xin anh giúp một việc.
- Anh sẽ làm mọi điều vì em, em yêu quý ạ. Cứ ra lệnh đi, anh sẵn
sàng phục tùng.
- Em định tới gặp Martin hôm nay và anh phải đi cùng với em.
- Ồ, việc ấy không dễ dàng đâu. Ai cho ta vào đó chứ?
- Ba giữ giấy phép! Anh hãy nói với ba là anh muốn gặp Martin. Rồi
em sẽ đi với anh.
- Chẳng lẽ anh có thể từ chối em bất cứ việc gì?
Đúng 6 giờ, Leonor và Agustin trình giấy và được đưa tới chỗ tù nhân.
Đặt các bức thư chàng Leonor trên bệ cửa sổ, Martin đang đọc lại lần lượt
từng bức một. Nghe tiếng mở cửa, chàng ngồi thẳng dậy và vội vàng giấu
chúng đi. Vừa trông thấy Leonor, chàng lao ngay ra đón và sôi nổi ghì chặt
bàn tay nàng chìa ra cho chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.