TRÁI TIM TRÊN NHỮNG CON ĐƯỜNG - Trang 87

hương. Tụi mình có bộ ảnh để đời chỉ sau mười phút tác nghiệp. Mình
nghĩ cả phái đoàn ấy phải trợn tròn mắt, ngưỡng mộ “sự trơ tráo” của
tụi mình lắm ấy.

Nghĩ tới San Giovani giờ mình chỉ thấy thơm và ngứa. Ngứa toàn

thân từ chân tới đầu. Tại Ly bắt mình hy sinh vì nghệ thuật. Cứ xách tà
váy bohemieng, lao thẳng vào giữa những bông lúa trĩu trịt gai. Rồi Ly
bắt mình xoay, nhảy, tung váy, như đang nhảy điệu Flamenco vậy. Ảnh
mình vẫn đúng kiểu tung hê như “hứng dừa”, còn ảnh Ly thật mềm
mại như một vũ công quyến rũ. Toàn chân mình trầy xước tới tận
tháng sau mới khỏi, dù ảnh nào mình cũng cười thật tươi, gánh gồng
bó hoa dại. Mình nghĩ anh chàng Hoa tím cũng phải ngất trong lòng
khi thấy 8G ảnh đầy ắp thanh xuân của bọn mình. Không chỉ Hoa tím,
mà tới cả xứ Nice cũng phải bàng hoàng khi thấy tụi mình lếch thếch
du mục.

Dù tự tưởng tượng mình xinh đẹp như nàng Esmeralda

*

trong bộ đồ

digan, nhưng mình cũng giận nó vô cùng. Tại nó mà tụi mình chẳng
kiếm nổi cái xe ô tô nào xuống chân núi đấy. Đi bộ rạc cả người, đến
khi lên tàu mình vẫn mỏi mệt. Thêm ba giờ ngồi tàu để tới Nice, mình
thấy oải vô cùng. Mệt nhưng mà đáng. Mình nhớ ngày ở Nice, lên
đỉnh Château trong cái nóng nực của tháng Sáu. Bọn mình cheo leo
bên mỏm đá. Dưới kia, từng con tàu đang rẽ nước dịu dàng tiến vào
cảng.

*

Một nhân vật trong tác phẩm Nhà thờ Đức Bà Paris của văn hào

Pháp Victor Hugo.

Bầu trời ngả sang màu xanh đậm, ngả hồng, ngả tía. Thuyền kéo

ráng trời chìm dần xuống mặt biển. Mình nghe tĩnh lặng vây quanh.
Cây cổ thụ in bóng đậm lên trời chiều. Hai đứa đang ngồi uống
Helneiken và ăn gà nướng. Bọn mình ăn uống và ngắm chiều buông.
Có nhành hoa mọc ngoài bờ đá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.