TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 168

- Tôi tiếp lời.

Cả ba yên lặng lắng nghe Baker Street từ radio và chìm đắm trong những

suy nghĩ riêng.

- Mẹ thích bản này. Hay thật đấy!

- Một giai điệu vui nhộn. - Bố nói một cách dứt khoát, khép lại chủ đề.

Mẹ thêm đường vào ly trà và đặt trước mặt chúng tôi hai tách trà bốc

khói thơm ngào ngạt. Bà mang một tách ra ngoài đặt cạnh Winston khi ông
đang quỳ gối trước cái máy lọc nước bị nghẹt. Vẫn chúi mũi vào tờ báo, bố
bảo:

- Con cần phải có một công việc.

- Công việc ấy à? - Tôi mơ màng hỏi như thể tiếng chuông báo thức vừa

reo.

Ông gật.

- Để trang trải sinh hoạt phí. Con không muốn tự kiếm sống sao?

Mẹ trở vào với mớ len không rõ hình dạng. Tôi lúng túng quay đi, bật

cười khi mẹ đến bên cạnh, đặt trước cổ tôi rồi ngắm nghía như người ta
đang ướm dây thòng lọng vào cổ kẻ tử tù. Mẹ định đan cái gì đó cho tôi.
Hẳn mẹ vui lắm khi tôi trở về nhà.

- Tóc con đó! - Mẹ kêu to với niềm thích thú đáng sợ hiện trên gương

mặt, vỗ vỗ mớ tóc rũ rượi của tôi bằng chiếc kim đan. Tôi cúi xuống tránh
và cười to hơn trong ánh nắng hè rực cháy, thịt xông khói đang chiên và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.