TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 192

- Tối nay, anh ấy có thể lên giường ngủ nếu hai bác có thể làm cho anh

ấy ngừng hát. - Keith nói.

Bố mẹ rối rít, vừa biết ơn vừa xấu hổ, còn cậu ta cứ lắc nguầy nguậy cái

đầu to tướng, khước từ mọi lời đa tạ và lời mời uống trà. Rồi cậu ta hôn lên
má chào tạm biệt mẹ, bắt tay bố và giao tôi cho bố mẹ chăm sóc. Cậu ta vỗ
vai tôi rồi đi mất.

- Tôi sẽ pha trà cho nó. - Mẹ bảo.

- Nó không muốn uống trà đâu. - Bố gần như phì cười, lắc đầu tặc lưỡi. -

Này con, đã đến lúc bố phải hỏi là chân con đã chạm đất chưa?

Tôi sẵn sàng nghênh chiến, nhưng thoắt cái bố đã lên lầu, biến mất. Tôi

nhìn lên trần nhà, nghe tiếng bước chân khẽ khàng của ông trên sàn phòng
ngủ. Rồi tôi nhận ra rằng cũng giống như những đêm khác, túi quần của tôi
đầy giấy vụn. Tôi nhớ lại cái đêm sau khi rời khỏi Lara, cố mường tượng ra
những quý bà và quý cô mà tôi đã gặp. Nhưng không, không phải là mớ
giấy vụn chi chít tên, số điện thoại và địa chỉ email. Tất cả đều là hình ảnh
Lara.

Tôi giơ cao bức ảnh ngày cưới. Rồi những bức chụp lấy liền, trong đó

chúng tôi nhắng nhít như hai đứa trẻ, khi ấy, chỉ vừa quen nhau được một
năm, mới là giai đoạn đầu tìm hiểu, nhưng chúng tôi biết mình đã tìm thấy
bến đỗ cuộc đời. Rồi ảnh Lara mặc bikini màu cam trên biển bế Rufus lúc
nó lên bốn và Ruby lên hai, nàng đang vốc những nắm cát ẩm, mặt trời đậu
trên vai nàng tỏa ánh vàng lấp lánh. Rồi ảnh Lara trong bộ quần áo lao
động để trang trí nhà cửa, đẫy đà hơn sau khi sinh đứa thứ hai, đang mỉm
cười ngắm nhìn ngôi nhà đầu tiên của chúng tôi. Và - một bức ảnh gấp làm
tư, sao mình ngớ ngẩn khi gấp ảnh làm tư cơ chứ? Là ảnh Lara một năm
trước khi chúng tôi gặp nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.