TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 212

Bốn mắt nhìn nhau qua một chiếc bàn, hai gã đàn ông to xác trong một

văn phòng tồi tàn. Thân hình hắn kềnh càng nhưng cũng dễ nhận ra đó là
một cựu cảnh sát đã rời ngành vì có chuyện khuất tất. Một đồng nghiệp cũ.
Trông hắn hơi giống Keith, nhưng giống bố tôi nhiều hơn. Hắn có khí chất
của cớm. Ngay khi họ đang cười ha hả, ta cũng có cảm giác rằng họ có thể
đanh mặt lại ngay tức thì.

Trên lớp kính phủ bụi ở bộ phận có duy nhất một phòng này hiện lên

dòng chữ Điều tra Tài chính, Cá nhân và Hôn nhân. Những chuyên gia dò
tìm dấu vết. Không thấy, không lấy tiền.

Tôi gặp hắn trên cầu thang con phố hẹp ở West End và khấp khởi mong

gặp một cô nàng tóc đỏ chán đời ngồi sau quầy tiếp tân như trong truyện
trinh thám của Raymond Chandler. Nhưng chỉ có mình hắn. Sau lưng hắn,
chứng chỉ Thành viên Viện Điều tra chuyên nghiệp viền khung trông quan
trọng đến mức lố bịch đối với gã đàn ông này và trong một chỗ như thế
này. Nhưng hắn đã hoàn thành công việc mà tôi yêu cầu.

- Người của anh xuất thân từ một gia đình lớn, nhưng bây giờ thì không

còn được như trước nữa.

Vết sẹo phập phồng theo một nhịp đều đặn như cố đánh lạc hướng sự tập

trung vào chính nó. Tôi vẫn chưa chạm vào tập hồ sơ trước mặt. Tôi không
chắc mình muốn xem. Có thể đến đây là một sai lầm.

- Sao đờ đẫn vậy? Nói gì đi chứ.

Vẻ thân thiện tắt ngóm như bóng đèn đang sáng đột nhiên tắt phụt.

- Tôi trả tiền cho anh. Tôi rút ví ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.