TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 230

Mười bảy

Vào thời điểm này, những ngôi nhà lớn đều vắng tanh.

Phần còn lại của London vẫn vậy, mặt đất toát mồ hôi, những con đường

nóng hầm hập. Từ đại lộ Bishops đến đường Prince Albert, hướng ra phía
Tây về phía Holland Park và Richmond, hầu như những ngôi nhà có hồ bơi
đều bị phó mặc cho mùa hè. Thậm chí người giúp việc cũng đi hết, gói
ghém đồ đạc về quê hoặc cùng đi hưởng nắng hè với gia đình chủ ở một
góc địa cầu nào đó. Đây là thời gian đẹp nhất, thanh bình nhất. Tôi cầm
chùm chìa khóa được dán tên cẩn thận như của cai ngục bước vào khu
vườn của căn nhà lớn ở Highgate và không thể tin nổi thành phố lại yên ắng
đến vậy.

Cơ thể tôi săn chắc, rám nắng. Lúc cởi áo sơ- mi, sắp xếp dụng cụ và hóa

chất, tôi thấy mình nhẹ nhàng hơn, mạnh mẽ hơn những gì tôi nhớ về mình
lúc trước. Tôi quỳ gối cạnh hồ bơi, ngắm nhìn làn nước trong vài phút rồi
bắt tay vào việc.

Giờ đây, ông Winston đã tin tưởng giao cho tôi một mình làm việc lớn,

và tôi đã làm thuần thục lắm. Lau rửa túi lọc rác. Kiểm tra nhiệt độ nước
bằng một cái nhiệt kế nổi. Lắp ống hút thả xuống hồ. Tôi vớt rác trên mặt
hồ và lắng nghe tiếng vo ve của mùa hè tĩnh mịch trong những khu vườn
trống ấy. Trong lúc đó, ông đi qua cổng sau, ôm bình khí propane như ôm
em bé rồi từ từ thả xuống hồ.

- Phải cẩn trọng với thứ này. Nó nặng hơn không khí. Vì thế, nếu tràn

vào khay đốt mà không bắt lửa, nó sẽ lắng dưới đáy bộ gia nhiệt. Con
không thể ngửi thấy vì nó nằm sâu bên dưới. Nó đâu có nổi lên, thấy chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.