TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 267

Tôi quay đi. Và lẽ ra tôi nên đi. Nhưng rồi tôi lại không thể ngăn mình

quay trở lại, giơ cao khẩu súng. Cả đám thụp xuống hoảng sợ, bò trên nền
nhà, tay giơ lên trời. Tôi gí mũi súng vào tai gã béo đầu trọc. Căn phòng im
bặt, chỉ còn tiếng thút thít của bọn chúng và âm thanh gã béo đầu trọc đang
vãi ra thảm. Rồi tôi kéo cò. Tôi kéo cò khẩu súng của Ron Cầu Vồng. Có
tiếng tách của kim loại, nhưng không giống tiếng đạn nổ từ một khẩu súng
thật. Âm thanh của một thứ đồ chơi.

- Pằng, pằng. Chết này. - Tôi quát to rồi đút khẩu súng giả vào túi, bỏ đi.

Mấy thằng bạn cười ré trêu chọc gã. Nhưng gã không thấy đó là trò vui. Gã
đuổi kịp tôi ở đầu cầu thang, vết ướt vẫn còn chảy dài trên quần.

- Này ông bố kia, để tao kể hết cho mày nghe về đứa con gái bé bỏng của

mày.

Nhưng gã chỉ có thể phun ra đến đấy, vì tôi đã ấn mũi bàn chân lên tấm

thảm cổ, hạ vai xuống và tung một cú móc ngược vào bụng gã, rồi bồi thêm
một cú đấm trái vào quai hàm, phát ra một âm thanh vỡ vụn, rợn người. Gã
gục xuống, tôi bồi thêm một cú chí mạng vào mặt, và dù chỗ gã ngã xuống
ở một khoảng cách khá xa, nhưng tôi vẫn cảm thấy răng gã nát ra dưới
những đốt tay tôi. Gã rơi xuống cầu thang như một diễn viên đóng thế béo
phì, lăn đến ngay chỗ bố và hai đứa con gái đang đứng chờ.

- Con học quyền Anh hồi nào vậy? - Bố hỏi.

- Con không biết. - Tôi đáp mà nghe tim đập thình thịch.

***

Trời vẫn còn tối khi chúng tôi đưa con bé về nhà. Lara đang đứng ngóng

bên cửa sổ, đèn trong nhà đều bật sáng và cửa đã mở sẵn. Nàng tiến thẳng
đến Ruby nhưng lại lướt qua nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.