TRẠI TRẺ ĐẶC BIỆT CỦA CÔ PEREGRINE - Trang 229

Tim tôi đập nhanh hẳn lên. Đây chính là tứ mỏ vàng tôi đã hy vọng tìm

thấy trong trại trẻ cũ đổ nát. Tất nhiên, tôi cảm thấy không thoải mái lắm vì
xem trộm thế này, nhưng nếu những người ở đây cứ khăng khăng giữ kín bí
mật, thì được thôi, tôi đành phải tự mình tìm hiểu mọi thứ.

Tôi muốn đọc tất cả nhưng lại sợ rằng sẽ bị ai đó bắt gặp, vì vậy tôi khẩn

trương lướt qua chúng để nắm được tinh thần chung. Nhiều lá thư được viết
từ đầu thập niên 1940, khi ông nội Portman còn ở trong quân đội. Tôi chọn
ngẫu nhiên để xem thử thì thấy chúng đều rất dài và ướt át, đầy ắp những
lời bày tỏ tình yêu cùng những mô tả lủng củng về vẻ đẹp của Emma bằng
thứ tiếng Anh hồi đó còn vụng về của ông (“Em đẹp như một bông hoa, và
cũng thơm nữa, anh có thể hái được chăng?”) Trong một lá thư ông gửi kèm
một bức ảnh chụp ông đang ngồi trên một quả bom với một điếu thuốc lá
phì phèo trên môi.

Theo thời gian, những lá thư của ông dần trở nên ngắn hơn và thưa hơn.

Đến thập niên 1950 có lẽ mỗi năm có một lá thư. Phong bì cuối cùng đề
tháng Tư năm 1963; bên trong không có lá thư nào, chỉ có vài bức ảnh. Hai
bức là của Emma, những bức ảnh cô đã gửi cho ông được ông gửi trả lại.
Bức ảnh thứ nhất được gửi sớm hơn cả - một bức ảnh chụp đùa vui để đáp
lại bức ảnh của ông - trong đó cô đang gọt khoai tây và giả bộ hút thuốc
bằng một trong những cái tẩu của bà Peregrine. Bức ảnh tiếp theo buồn hơn,
và tôi đoán cô đã gửi nó đi sau khi ông tôi không viết lá thư nào suốt một
thời gian dài. Bức ảnh cuối cùng - trên thực tế là thứ cuối cùng ông tôi từng
gửi cho Emma - cho tôi thấy ông ở tuổi trung niên, đang bế một cô bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.