TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 164

về sai người tới đe dọa vương phi.” Cô tựa vào gốc liễu, cầm một cành liễu
thong thả nói, “Nghĩ thế nào cũng thấy khả năng đầu tiên nghe lọt tai hơn.”

Lý Thư Bạch chậm rãi nói, “Ta khác ngươi, không thích phân tích những
chi tiết như vậy. Nhưng chẳng cần phân tích cũng biết Thất đệ không phải
kẻ ấy, bởi ta không tin Thất đệ có thể ra tay với ta. Trên đời này, những kẻ
dám chính diện đối địch với ta không nhiều đâu. Ta chỉ muốn biết kẻ nào
định đẩy Thất đệ đến trước mặt ta, để làm ta tưởng Thất đệ đang giở trò.”

Mùng 9 tháng Năm.

Còn bảy ngày nữa là đến lễ thành hôn của Quỳ vương.

Cơn mưa rả rích suốt đêm khiến cả kinh thành trở nên mờ mịt. Trên đường
đến nhà họ Vương, Hoàng Tử Hà nhìn qua tấm rèm trúc tinh xảo trên cửa
xe, trông thấy những nhành hoa trĩu xuống vì ngậm nước mưa.

Hoa đào hoa mận đã nở hết, nhưng hoa hòe ở Trường An đang lần lượt xòe
cánh, mùi hương ngan ngát bao trùm cả kinh thành. Từng chùm hoa trắng
muốt buông rủ đầu cành, nhạt màu đến mức tưởng như vô hình. Thỉnh
thoảng một hai đóa chạm vào cửa sổ xe nghe sột soạt, cô mới nhận ra
không phải nước mưa mà là hoa.

Người nhà họ Vương đã cầm ô đứng ngoài cổng chờ sẵn, thấy Hoàng Tử
Hà xuất hiện vội chạy lại che cho cô, “Cuối cùng Dương công công cũng
đến rồi. Hoàng hậu triệu tiểu thư vào cung, dặn công công và Tố Khởi cô
cô đi theo tấn kiến.”

“Ồ, ta biết rồi.” Hoàng Tử Hà gật đầu. Những lời đồn đại cứ lan đi mãi
trong kinh thành, đã đến tận tai hoàng hậu nơi thâm cung. Hôm nay hoàng
hậu triệu họ vào, hẳn muốn dặn dò nhiều việc.

Hoàng Tử Hà đón lấy cây dù, đi xuôi theo hành lang. Qua hai lớp cửa son,
con đường quành sang Tây viện, chính là nơi ở của Vương Nhược. Chỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.