TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 194

lấy xem thử, ra là nửa thoi bạc, vuông vắn dày dặn, ước chừng nặng đến
mười lạng. Cô nằm bò dưới đất, gõ bạc xuống nền gạch, chăm chú lắng
nghe âm vọng bên dưới, song chẳng thu được gì. Ngay cả phần gạch xanh
dưới thảm, cô cũng lật thảm lên gõ gõ từng viên một.

Lý Thư Bạch vẫn thờ ơ như không, khi cô kiểm tra đến bên dưới chỗ ngồi
của y, y bèn bưng chén trà chạy sang đệm gấm đối diện để ngồi, coi như
không thấy.

Hoàng Tử Hà tìm đến mệt lử mà chẳng thu hoạch được gì, đành đứng dậy
ngồi xuống trước mặt Lý Thư Bạch, đặt nửa thoi bạc kia lên bàn, “Vương
gia ra đường sao còn đem theo bạc thoi, mà lại là nửa thoi vậy?”

“Đương nhiên ta đâu có mang.” Lý Thư Bạch đáp, đoạn trỏ ba chén trà
đương úp, “Thấy nó đặt trên ghế, dùng chén trà úp lên, ta cầm chén uống
trà mới phát hiện ra đó.”

“Lạ thật, ai lại để nửa thoi bạc này trên bàn chứ?” Cô lật qua lật lại săm soi,
thấy phía sau thoi bạc theo thông lệ có đúc chữ, ở đây là:

Phó sử Lương Vi Đống… Nội khố sứ thần Trương Quân Ích. Đúc bạc
hai…

Lý Thư Bạch cầm lấy thoi bạc, quay mặt có chữ về phía cô, “Để tránh việc
ăn bớt ăn xén khiến bạc không đủ trọng lượng, khi đúc người ta phải khắc
tên một sứ thần và ba phó sử lên thoi bạc, để có bằng cứ mà tra.”

“Tôi biết, bởi thế nửa thoi còn lại hẳn có tên hai vị phó sử khác và chữ
‘mươi lạng’, xem ra đây là thoi bạc hai mươi lạng do kho bạc trong đại nội
đúc thành.” Hoàng Tử Hà vừa nói vừa ước chừng trọng lượng thoi bạc.

Lý Thư Bạch trỏ vào tên hai người trên thoi bạc, “Nhưng trong những
người phụ trách đúc vàng bạc ở đại nội, không có ai tên như thế này cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.