TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 197

Trước đây trong vụ án Bốn Phương, cô đã gặp Thôi Thuần Trạm một lần,
người này khoảng ba mươi tuổi, thuộc gia tộc họ Thôi ở Bác Lăng, là con
cháu thế gia, thiếu niên đắc chí, luôn toát lên tinh thần nhiệt tình hăng hái.
Vừa gặp y, trước mắt cô đã hiện lên hình ảnh Vương Uẩn, cảm thấy hai
người này nhang nhác nhau.

Vì Hoàng Tử Hà là người của Quỳ vương phủ, trước đây lại từng phá được
án Bốn Phương, nên Thôi Thuần Trạm hết sức nể vì cô, còn mời cô ngồi,
cười nói, “Công công tuy trẻ tuổi song năng lực phá án thực khiến người ta
bái phục. Lần này Quỳ vương để công công tham gia, hy vọng công công
sẽ hết sức tương trợ.”

Hoàng Tử Hà vội đáp, “Nếu có chỗ nào cần tới, tôi nhất định sẽ dốc cạn
sức mọn.”

Theo lệ Đại Lý Tự lại lặp lại quá trình cũ một lượt, Tố Khởi, Nhàn Vân,
Nhiễm Vân cùng mọi người trong cung đều bị triệu tới căn vặn cặn kẽ lần
nữa. Song lời khai của họ vẫn vậy, không có gì khác, chỉ là vương phi đến
điện Ung Thuần, Quỳ vương gia tới thăm, vương phi một mình ở gác phía
Đông, những người khác vừa ra ngoài chốc lát thì vương phi đã biến mất.

Khi ấy, Hoàng Tử Hà cùng Lý Thư Bạch và hơn ba mươi người dưới sân
đều không phát hiện được Vương Nhược ra vào lúc nào, thậm chí mấy viên
hoạn quan ở gác phải, chỉ cách một sảnh nhỏ, cũng không hề nhận thấy bên
gác trái có gì khác lạ.

Hai thị vệ đứng canh bên ngoài cửa sổ gác Đông bấy giờ cũng đang nghiêm
chỉnh chấp hành nhiệm vụ, quả quyết bản thân không hề rời mắt khỏi
khung cửa sổ, chính là khung cửa sổ mà Hoàng Tử Hà đã mở ra xem sau
khi có chuyện.

“Vương đại nhân dặn chúng tôi phải trông chừng thật kỹ cửa sổ, nên chúng
tôi không dám rời mắt!” Các thị vệ khẳng định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.