TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 199

mời công công đi ăn được chăng.”

Hiện giờ Hoàng Tử Hà là người do vương phủ phái đến tham dự vào vụ án
này, đương nhiên đành phải nhận lời. Nhưng khi đến Chuế Cẩm Lâu ở chợ
Tây, thấy trong phòng ngăn đã có mấy người ngồi, cô không khỏi ngán
ngẩm.

Cẩm Nô ôm tỳ bà ngồi một bên xem như cũng là người quen, ngoài ra còn
có Chu Tử Tần vận áo gấm thanh thiên viền nẹp hồng phấn, đeo thắt lưng
vàng nhạt, đang hào hứng phân tích làm sao để phân biệt được thời gian tử
vong thông qua vị thịt và mức độ thối rữa, hoàn toàn không đếm xỉa đến
cảm giác của người khác khi nhìn gà vịt cá thịt ngồn ngộn trên bàn.

Một người mỉm cười đứng dậy đón Hoàng Tử Hà và Thôi Thuần Trạm,
phong thái ung dung văn nhã như đi giữa gió xuân, chính là Vương Uẩn.

“Sùng Cổ!” Vừa thấy Hoàng Tử Hà, Chu Tử Tần mừng rỡ quên cả câu
chuyện đang nói, rối rít vẫy tay với cô, “Vừa nghe có một vị Dương công
công ở Quỳ vương phủ giúp Thôi huynh làm án, ta đã nghĩ ngay là công
công, quả nhiên không sai!”

Hoàng Tử Hà phớt lờ chỗ trống bên cạnh Vương Uẩn, khăng khăng chọn
ngồi cạnh Chu Tử Tần phối đồ xanh hồng lòe loẹt trông rất đáng sợ, miệng
nói, “Không ngờ công tử cũng ở đây.”

Thôi Thuần Trạm cười nói, “Tử Tần có khả năng quan sát tinh tường các
hiện trường xảy ra vụ án, đặc biệt còn có nghiên cứu sâu sắc về thi thể, Đại
Lý Tự cũng thường phải nhờ vả đệ ấy. Tiếc rằng chẳng bao lâu nữa Tử Tần
sẽ phải theo Chu đại nhân vào Thục, về sau bọn chúng ta trên kinh khó
lòng gặp được nữa, nhân hôm nay phải uống thêm mấy chén đấy.”

Chu Tử Tần nhìn y đầy khinh bỉ, “Mỗi lần đều là bọn đệ uống, huynh toàn
ỷ nhà có sư tử Hà Đông, xưa nay chỉ một hai chén đã xong, cái danh sợ vợ
nhất kinh thành chẳng huynh thì còn ai nữa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.