TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 198

“Quả nhiên vẫn là Vương Uẩn suy nghĩ chu đáo - tiếc rằng đề phòng muôn
lối, cuối cùng vương phi vẫn xảy ra chuyện.” Thôi Thuần Trạm than thở.
Hoang mang vì không có manh mối, hắn bối rối quay sang nhìn Hoàng Tử
Hà, “Đúng là chuyện quái gở… Chẳng biết công công có phát hiện gì
không?”

Hoàng Tử Hà lắc đầu, “Trước khi đại nhân đến, tôi và vương gia đã kiểm
tra nhiều lần, song chẳng thu được gì cả, chỉ uổng công.”

Khi tra hỏi xong mọi người thì trời đã sắp tối. Tìm kiếm thật lâu cũng
chẳng phát hiện được gì, chỉ có một binh sĩ lục soát nhà bếp phía sau trình
lên một miếng gỗ cháy sém, nói rằng tìm được trong bếp lò.

Thôi Thuần Trạm đón lấy xem xét rồi ngán ngẩm lắc đầu, “Đồ ngốc! Nhà
bếp đốt vài mẩu gỗ vụn thì có gì quan trọng? Thế mà cũng đem đến cho
bản quan à!”

Hoàng Tử Hà nghe nói liền đón lấy xem kỹ, là một mẩu gỗ đã cháy gần hết,
bề ngoài đen sì, nhưng vẫn giữ được đường nét cơ bản, mang máng thấy
giống hình móng ngựa, đằng trước là mặt vát đã cháy vênh cả lên, đằng sau
cong hình bán nguyệt.

Cô còn đương săm soi thì Thôi Thuần Trạm đã nói, “Nhà bếp trong cung
thỉnh thoảng cũng lấy những đầu mẩu gỗ vụn làm củi đun, ta thấy cái này
có lẽ là phần còn lại của món đồ gỗ nào đó thôi, không có gì lạ.”

Hoàng Tử Hà gật đầu, đoạn giao mẩu gỗ cho người của Đại Lý Tự, dặn dò,
“Cứ giữ lại đi, biết đâu cần đến.”

“Dương công công nói phải, cứ giữ lại đã.” Thôi Thuần Trạm ưng thuận,
rồi quay sang bảo người sắp xếp tài liệu, nói hôm nay chỉ đến đây là dừng.

Hoàng Tử Hà bèn cáo từ, Thôi Thuần Trạm vội gọi cô lại, cười nói, “Hôm
nay hiếm hoi được lần gặp mặt, sau này còn phải hợp tác lâu dài, ta định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.