TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 256

Quả nhiên gốc hòe vẫn sum suê như trước, nhà Trương Hàng Anh nằm
ngay bên cạnh. Giờ đang là đầu hạ, trên chiếc ghế đá dưới gốc cây có mấy
người đàn bà vừa may vá vừa tán gẫu, nhìn đám nhỏ nhà mình nô đùa.

Hoàng Tử Hà đi chầm chậm về phía nhà Trương Hàng Anh, tuy tường nhà
gã chỉ cao ngang thắt lưng cô, song bên trên lại cắm một bức rào cây cao
đến đầu người, vừa khéo che khuất thân hình cô. Cô nhìn qua khe hở cành
lá, thấy Trương Hàng Anh dốc ngược bao tải ra, bên trong là một nắm thảo
dược mới hái, đem trải phơi trên phiến đá xanh trong sân.

Một bà lão cạnh đó trông thấy cô bèn hỏi, “Vị đại nhân này tìm ai vậy?” Bà
ta không nhận ra trang phục hoạn quan, ngỡ rằng Hoàng Tử Hà là quan sai,
liền tươi cười hỏi, song chỉ dám liếc qua Chu Tử Tần một lần rồi thôi, như
sợ mù mắt vì những vàng ngọc châu báu đeo đầy người gã.

Hoàng Tử Hà vội đáp, “Tôi là bạn của Trương Nhị ca, tới thăm xem dạo
này tình hình thế nào.”

“Ồ, Tiểu Nhị nhà họ Trương ấy à? Chẳng phải nó bị Quỳ vương phủ đuổi
đi ư, giờ theo phụ việc cho cha nó ở Đoan Thụy Đường, gọi là học nghề,
thực ra nghe nói là chạy vặt, có lúc thiếu dược liệu còn phải theo người ta
vào núi hái thuốc cơ đấy.” Người già hay chuyện, chỉ một lát đã tông tốc kể
ra hết, “Trước đây nghe nói ở vương phủ nó phạm lỗi, nên bị đánh ba trăm
côn đuổi về, hai vị còn đến tìm làm gì...”

“Hai mươi côn.” Cô ngán ngẩm, lời đồn quả là khoa trương, chịu ba trăm
côn thì sống sao nổi nữa?

“Ồ, tóm lại là bị đuổi về, nhất định là phạm lầm lỗi lớn rồi, có người còn
bảo...” Bà lão hào hứng kể, rồi làm bộ thần bí hỏi dò, “Nghe nói có liên
quan đến cái chết của Quỳ vương phi hả?”

Hoàng Tử Hà càng khó nói nên lời, “Đâu có, lúc gã đi thì còn chưa tuyển
Quỳ vương phi mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.