TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 274

qua đời nên chúng tôi phải lặn lội từ Liễu Châu đến đây nương nhờ cô
cô...”

“Sao các cô lại rơi vào tay loạn đảng?”

Cô gái họ Trình thổn thức đáp, “Do loạn Bàng Huân nên khi chúng tôi đến
nơi thì cô cô đã chạy nạn tới nơi khác. Chúng tôi bất hạnh gặp phải loạn
đảng, bị bắt đến đây giam lại cùng một tốp thiếu nữ khác. Mấy ngày trước
nghe nói đại quân triều đình đã đến dưới thành, sắp tiêu diệt loạn đảng, nên
chẳng kẻ nào đoái hoài đến chúng tôi nữa. Nào ngờ hôm nay chúng lại kéo
tới tranh nhau vàng bạc, rồi giành giật các cô gái, còn nói... Nói cái gì mà
trừ cái đó ra, nếu trên đường không có lương thực thì thịt thiếu nữ mười
mấy tuổi coi như cũng mềm ngon...”

Kể đến đây, Lý Thư Bạch khẽ đặt chén trà trong tay xuống, vẻ trầm ngâm.

Hoàng Tử Hà đang nghe đến đoạn gay cấn, vội hỏi, “Sau đó thế nào?
Những thiếu nữ bị bắt đi ấy?”

“Ta nghe kể cũng choáng váng, lập tức đứng dậy đi thẳng ra ngoài, toan
dẫn người đuổi theo những cô gái bị bắt đi kia.”

Theo hướng cô gái họ Trình chỉ, Lý Thư Bạch chạy ra cổng, trông thấy một
cỗ xe ngựa đậu gần đó. Y tháo ngay một thớt ngựa tung người nhảy lên,
chợt ngoảnh lại, thấy cô ta đương ròng ròng nước mắt, lệ rơi đến đâu, làn
da trắng nõn như ngọc lộ ra đến đó.

Tuy cặp mắt cô đã sưng húp lên như hai quả đào thối, gương mặt đầy kinh
sợ, song nhìn hình dáng, rõ ràng là một đôi mắt phượng tuyệt đẹp. Tiểu Thi
vẫn ôm chặt lấy cô, mặt mũi cũng thanh tú. Lý Thư Bạch thầm nghĩ, hẳn vì
hai cô này là mỹ nữ nên mới bị bắt đến đây. Xinh xắn thế này ở một nơi
hỗn loạn như Từ Châu, chẳng biết sẽ gặp phải bao nhiêu phiền phức nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.