TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 275

Có lòng muốn giúp bọn họ, song lại canh cánh về những thiếu nữ bị bắt đi,
y đương do dự thì đúng lúc binh lính bên ngoài đã kéo đến, nhất loạt hành
lễ với y, “Tướng quân.”

Hoàng Tử Hà ngạc nhiên, “Ô? Sao lại gọi gia là tướng quân?”

Lý Thư Bạch giải thích, “Vì bấy giờ ta được triều đình phong là Bình Nam
tướng quân, đương nhiên binh lính sẽ gọi theo chức vụ trong quân doanh.”

Lý Thư Bạch sai các binh sĩ dỡ vàng bạc trên xe xuống kiểm kê. Lại lệnh
cho một đội kỵ binh đi truy kích đám loạn đảng bỏ chạy. Đợi tốp kỵ binh đi
khỏi, y mới hỏi hai cô gái, “Các cô định thế nào?”

“Chúng tôi định đến Dương Châu, cô cô có nhắn lại rằng đã đến đó.” cô gái
họ Trình đáp.

Lý Thư Bạch liền hỏi họ có cần điều binh sĩ hộ tống không, nhưng cả hai
cô đều lộ vẻ sợ hãi, lắc đầu quầy quậy, đáp rằng không muốn đi cùng với
quan binh. Lý Thư Bạch nghĩ họ từng bị loạn đảng bắt bớ, sợ quân đội và
binh lính lắm rồi nên cũng không ép, chỉ bảo họ nhặt thoi bạc và que cời
dưới đất lên, “Đây là hung khí giết người, các cô nhớ phải dọn dẹp hiện
trường đấy. Thoi bạc này có thể đem đổi thành lộ phí, cứ cầm lấy đi.”

Trên thoi bạc dính bê bết máu và não, chỗ đỏ chỗ trắng. Nghe Lý Thư Bạch
nói vậy, Tiểu Thi chần chừ vươn tay toan cầm, song còn chưa chạm đến đã
phục xuống nôn khan. Cuối cùng cô gái họ Trình đành xé một miếng vải từ
cái xác làm lót tay, bọc lại mà cầm, song không dám nắm chặt.

Lý Thư Bạch vừa kéo cương, cỗ xe liền lao đi vun vút. Hai cô gái cứ nắm
chặt lấy càng xe ngồi bất động, mặc cho cỗ xe tròng trành rung lắc.

Chạy một mạch đến ngoại thành Từ Châu, bạt ngàn đồng hoang um tùm cỏ
dại, song trên đường cái quan vẫn tấp nập người qua lại. Đó đều là những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.