TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 28

mặt mũi sáng sủa, trên gương mặt có phần tiều tụy là đôi mắt thăm thẳm
như đầm nước, đã không còn dáng vẻ thiếu nữ từ lâu rồi. Cô hít một hơi
thật sâu, nhét bừa mớ tóc còn ướt vào chiếc mũ sa, đoạn quay người mở
cửa, rảo bước rời khỏi phòng.

Theo hướng các cung nữ chỉ, cô bước vào lối đi chính của cung Kiến Bật.
Hôm nay cung mới hoàn thành, cảnh tượng đương nhiên rộn rã khác
thường, mặt hồ mênh mông lăn tăn sóng gợn, thuyền gỗ qua lại như thoi
đưa. Trên hòn đảo giữa hồ, ca nữ múa theo tiếng nhạc, rặng liễu bên hồ treo
một hàng đèn lồng màu hồng phấn, gió xuân hây hẩy, khí trời ấm áp, cảnh
sắc huy hoàng.

Ngay trước mặt là chính điện, một bức bình phong khổng lồ sừng sững
chắn cửa vào, bên trên viết bốn chữ lớn: Kiến Bật Di Chương.

Hoàng Tử Hà đứng trước bình phong, ngẩng đầu nhìn hàng chữ lớn kia,
cảm thấy nét chữ phóng khoáng, toát lên vẻ uy nghi đường bệ. Chợt nghe
sau lưng có tiếng nói, “Đây là ngự bút của bệ hạ, một hoạn quan nhỏ xíu
như ngươi mà cũng nhìn ra được chỗ đẹp ư?”

Ngoái đầu lại, cô trông thấy một nam tử áo tím, tuổi ngoài hai mươi, da dẻ
nõn nà, toát lên vẻ thuần khiết không hợp với tuổi. Chính giữa trán y điểm
một nốt ruồi son, càng tôn thêm làn da trắng trẻo và mái tóc đen huyền, từ
đầu đến chân toát lên vẻ siêu phàm thoát tục.

Xuất hiện ở đây, tuổi tác chừng ấy, trên trán lại có nốt ruồi son, Hoàng Tử
Hà đoán ngay ra thân phận của người này. Cô vội khom người hành lễ với
thiếu niên đang mỉm cười, “Tham kiến Ngạc vương gia.”

Ngạc vương Lý Nhuận là người ôn hòa nhất trong số các vương gia, tính
tình dịu dàng dễ gần. Y cười cười gật đầu với cô, ánh mắt dừng lại trên mặt
cô một thoáng rồi hỏi, “Ngươi là người trong cung này ư? Đi theo vị công
công nào? Sao lại phái ngươi tới đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.