TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 37

Lý Vấn tròn xoe mắt hỏi, “Chồng cô ta có cung khai không?”

Lý Nhuế gật đầu, “Chồng cô ta thấy ngỗ tác nghiệm thi, phát hiện ra manh
mối, sợ đến mặt cắt không còn giọt máu, vội quỳ sụp xuống van xin rồi
tông tốc khai nhận hết tội trạng. Thì ra hắn ta nghi ngờ vợ mình trước khi
lấy chồng từng tư thông với kẻ nào đó trên phố, thấy cô ta cãi nhau với
mình lại chạy ra phố, cho rằng cô ta đi tìm gian phu, lửa giận bốc lên mất
hết lý trí, nhân lúc vợ trở về đang quay người khép cửa, bèn vớ sợi dây bên
cạnh siết cổ cô ta đến chết. Tới khi định thần lại, hắn vội vã treo cô ta lên
xà nhà, ngụy trang thành tự sát, hòng bưng bít sự việc.”

Lý Nhuận tán thưởng, “Suýt nữa hắn ta lấp liếm được rồi, nào ngờ lại bị
một cô bé mười hai tuổi vạch trần, có lẽ trong chốn u minh, ông trời cũng
không muốn bỏ qua cho hắn.”

“Đúng thế đúng thế, Hoàng Tử Hà mới mười hai tuổi, chỉ nói một câu đã
phá được một vụ án mạng. Từ bấy giờ người kinh thành ai ai cũng ca tụng
cô ta là thiên tài. Thỉnh thoảng bộ Hình có vụ án nào khó khăn, Hoàng Tử
Hà cũng giúp Hoàng Mẫn lần ra manh mối, thế nên Hoàng Mẫn từng khoe
với người ta rằng, con gái nhà ta còn hơn mười đứa con trai nhà khác. Nào
ngờ cuối cùng cũng chính đứa con gái này hạ độc giết cả gia đình, gây ra
một vụ án kinh thế hãi tục.”

Lý Thư Bạch thấy đôi mi đong đầy nắng của Hoàng Tử Hà hơi run rẩy.
Nhưng chỉ một thoáng cô đã cụp mắt xuống, lặng lẽ đứng dậy, nhẹ nhàng
tựa một nhành hoa rung rinh trước gió. Lý Thư Bạch thầm nghĩ, ai mà ngờ
được, một thiếu nữ thanh tú mảnh mai như thế lại bình thản đứng giữa đám
người đang rôm rả bình luận về mình, nghe quá khứ xấu xa cùng tội lỗi của
mình được người ta kể lại mà mặt cũng không đổi sắc.

Lý Nhuế kể xong câu chuyện, mọi người đều cảm thán mất một lúc, đột
nhiên Lý Nhuận lại nghĩ ra một việc, “Nếu Hoàng Tử Hà đang ở kinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.