TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 56

Hoàng Tử Hà đến trước mặt Lý Thư Bạch, kéo tay y đặt hờ lên eo mình,
nài nỉ bằng giọng vừa đủ để người ngoài cửa sổ nghe thấy, Ôi chao, công
tử, chúng ta đang ở bên ngoài mà, phải tránh tai mắt người ta chứ! Đừng,
đừng sờ chỗ này mà… Ôi, chỗ này càng không được, ghét ghê, đều là đàn
ông cả, để người ta trông thấy thì biết ăn nói làm sao…

Bóng dáng thướt tha của bà chủ quả nhiên cứng đờ.

Bàn tay Lý Thư Bạch bị kéo đặt hờ lên eo cô bất giác cũng cứng đờ. Có
điều, chỉ trong chớp mắt, y đã tỉnh bơ gỡ tay cô ra, quay mặt sang uống trà,
Được, tha cho ngươi đấy. Bà chủ khách điếm này phiền phức quá, cứ tới
nhìn nhìn ngó ngó, lẽ nào bà ta đã phát hiện ra ta chỉ thích đàn ông?

Ngoài kia, bà chủ bưng bình trà rảo bước đi thẳng, Hoàng Tử Hà tưởng như
nghe thấy tiếng trái tim tan vỡ gieo rắc suốt dọc đường.

Cô lấy làm bất bình, bèn vặn, Cần gì phải thêm ba chữ 'phiền phức quá'?

Để giúp ngươi chóng hoàn thành nhiệm vụ. Y thản nhiên đặt chén trà
xuống.

Hoàng Tử Hà gài chốt cửa, mở cửa sổ ngó quanh ngó quất, đoạn tung
người nhảy ra ngoài, vẫy tay với y, Đi nào.

Nhà họ Ngụy là gian thứ sáu trong con hẻm thứ hai cạnh nhà cũ của Từ
Mậu Công, trong vườn trồng đầy hoa thạch lựu.

Kinh thành tấc đất tấc vàng, gian nhà này cũng không rộng lắm, gọi là
vườn, thực ra chỉ là một khoảnh đất nhỏ chừng một trượng vuông, sau
vườn là hai gian phòng trệt, tường bao xung quanh chẳng qua đến ngực
Hoàng Tử Hà. Hai người ngồi xổm dưới gầm cầu đối diện, náu mình sau
mấy khóm thược dược.

Đã quá canh hai, ngoài phố vắng hoe, đèn lửa đều lặng lẽ tắt cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.