TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 80

Cô đành tìm một tảng đá dưới khóm hoa ngoài sân ngồi xuống, gục mặt
vào giữa hai đầu gối, định bụng lẳng lặng ngồi chờ một lát rồi quay về đợi
y triệu gọi.

Chẳng biết ngồi đó đã bao lâu, trăng nhạt dần, cuối trời cũng thấp thoáng
ánh xanh lam. Sang xuân sương vẫn còn dày, ướt đẫm cả vạt áo, cô đờ đẫn
nhìn mầm cỏ mới nhú lên mặt đất, đương lúc thẫn thờ, chợt thấy một đôi
ủng da đen giẫm ngay lên mầm cỏ.

Nhìn dọc theo đôi ủng, cô thấy y vận một chiếc áo tím thêu hoa văn quỳ
long xanh đậm, cắt may rất khéo càng làm nổi bật thân thể cao lớn. Bên
hông đeo một miếng ngọc bội tím có hình lầu gác thần tiên, được buộc
bằng dây tơ xanh thắt chín nút vòng mười tám chỗ, cổ áo tay áo may theo
lối tay hẹp cổ vuông đơn giản, chính là kiểu áo mà người trong kinh đang
đua nhau phỏng theo.

Quỳ vương Lý Thư Bạch hào hoa phong nhã, mỗi bộ đồ y mặc chẳng bao
lâu sau đều sẽ trở nên thịnh hành.

Kẻ này, nếu chỉ xét riêng ngoại hình, thực giống hạng con cháu hoàng gia
áo gấm cơm vàng, mải mê chơi bời hát xướng chọi chó đua ngựa. Tì cằm
lên đầu gối, Hoàng Tử Hà nghĩ thầm trong lúc nhìn y.

Lý Thư Bạch sừng sững ngó xuống cô, thấy cô nhìn mình chẳng nói chẳng
rằng, bèn quay sang nhìn ngọn đèn lồng treo trên cây, hỏi, “Sáng sớm ngày
ra, gió rét thế này, một tiểu hoạn quan như ngươi chạy đến đây ngắm hoa là
sao?”

Hoàng Tử Hà lí nhí đáp, “Đêm qua tôi nằm mơ, tôi… Tôi muốn hỏi, vương
gia định ủy thác cho tôi việc gì, liệu tôi có thể hoàn thành thật nhanh để
mau chóng về Thục không?”

Dưới ánh đèn lồng, Lý Thư Bạch liếc Hoàng Tử Hà, không nói không rằng,
đi ngang qua cô, bước lên hành lang quanh co bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.